Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1006: Cô đúng thật là một nhân tài



- Tôi nói này, tiểu Dư à, việc làm ăn của cô càng ngày càng xuôi buồm thuận gió rồi đấy.

- Những người ở Bộ sự vụ, mấy vị đại sự vụ đều biết đến cô, biết rõ cô dùng cái này để kiếm lợi mà lại không ai dám động đến cô cả.

- Ngay đến cả tôi cũng có chút phải bội phục cô đấy.

Ở trong điện thoại Phương Bắc Quân tán thưởng nói:

- Cô đúng thật là một nhân tài a!

- Có hứng thú gia nhập phía bên tôi hay không?

Thậm chí Phương Bắc Quân còn đưa ra lời mời.

Ai có thể nghĩ tới được.

Đường đường ở bên trong Bộ sự vụ còn có thể loại tình báo con buôn như thế này.

Không thuộc bất luận một phương thế lực nào, chỉ cung cấp tin tức, thuận tiện làm giúp một ít việc không lấy gì làm to tát lắm.

Đến cả như Phương Bắc Quân là đại sự vụ đôi khi còn để cho cô ta làm việc thay!

Bởi vì rất "sạch sẽ".

Một khi có sự cố nào cũng chỉ có một đường rẽ, làm thế nào cũng không thể điều tra ra được đến bản thân mình.

Dư Doanh, đúng như thế lấy một loại phương thức không thể tưởng tượng được, thậm chí có chút dị dạng mà tồn tại.

Thân phận của cô cực kỳ bí mật, ngoại trừ một số sự vụ quan, đại sự vụ biết rõ mà thôi.

Những người khác chỉ có thể liên hệ với cô theo đường Internet.

Trong xe BMW, Dư Doanh đeo tai nghe Bluetooth, sờ một hộp thuốc lá dành cho phụ nữ nhãn hiệu Saint Laurent.

Người bình thường sẽ cảm thấy, phụ nữ hút thuốc lá sẽ làm ảnh hưởng đến hình tượng.

Nhưng khi một cô gái rất đẹp hút thuốc lá, có đôi khi lại có một cảm giác mị lực hấp dẫn khác biệt.

Dư Doanh chính là như thế.

Lại thêm loại thuốc mà cô hút chính là cấp bậc Saint Laurent.

Cảm giác mát lạnh, khói đặc biệt ít, lượng khí độc không lớn, rất thích hợp cho phụ nữ.

Dư Doanh châm lửa đốt một điếu thuốc, ưu nhã mà nhả ra một vòng khói trắng, rồi vừa cười vừa nói.

- Đại sự vụ Bắc Quân quá khen rồi.

- Tôi chỉ làm một chân chạy việc, giữ kín bí mật là phương thức tồn tại, thân phận lại thấp kém, nếu như xảy ra chuyện gì, sẽ không thể uy hiếp được một ai cả. Ai cũng không có khả năng bị một nhân vật nhỏ bé như tôi uy hiếp được.

- Cho nên ngài thấy đó, một ít những đại nhân vật mới thưởng cho miếng cơm ăn.

- Nếu như tôi đứng vào một đội ngũ nào đó, vậy thì đại biểu cho giá trị tồn tại của tôi đã kết thúc rồi.

Dư Doanh ngược lại là đối với vị trí của mình nhận thức được rất rõ ràng.

- Như vậy thì thôi, thật sự là rất đáng tiếc.

Phương Bắc Quân thở dài nói:

- Tiền, lập tức sẽ được chuyển vào tài khoản của cô ngay.

Chân chính muốn cho Lục Tri Tâm xong đời, không chỉ riêng Trầm Bồi Sinh, Lâm Ngọc muốn cầm lên công trạng, không chỉ có Bạch Tiểu Thăng muốn thanh trừng hết sâu mọt.

Còn có Phương Bắc Quân!

Cái thứ khốn nạn như Lục Tri Tâm kia tồn tại ở đỉnh cao quá lâu rồi.

Hơn nữa tính tình Lục Tri Tâm giảo hoạt ti tiện, nếu như Phương Bắc Quân buộc phải làm cho hắn thu liễm lại hoặc là khiến cho hắn tạm thời rời khỏi cương vị. Lục Tri Tâm nhất định sẽ không đồng ý.

Nếu ép quá thậm chí còn điên cuồng cắn ngược lại.

Cho nên, Phương Bắc Quân cảm thấy để cho đối thủ của bản thân mình ra tay thu thập chết Lục Tri Tâm như thế thì không còn cái gì có thể tốt hơn được nữa.

Bản thân mình "kiệt lực" cứu giúp, sau khi thất bại thì biểu hiện ra vẻ mặt phẫn nộ, đồng thời hứa hẹn tương lai một lần nữa sẽ bắt đầu trọng dụng.

Cái đầu đạn "nổ" Lục Tri Tâm này mới có thể biến thành một cái đầu đạn "câm".

Đến mức Dư Doanh tiếp nhận ủy thác, quanh co từ nơi Triệu Bắc Thanh, Phương Bắc Quân ngược lại rất thưởng thức.

Lục Tri Tâm, Triệu Bắc Thanh là rắn chuột một ổ, là châu chấu ở trên một chiếc thuyền, chỉ cần ra tay từ một bên liền có thể bắt được bên còn lại.

Hơn nữa lại có thể làm cho Dư Doanh làm việc càng trở nên bí ẩn hơn.

Lúc này, Dư Doanh đang thản nhiên hút thuốc lá.

Kỳ thực đối với chuyện này, người thuê Dư Doanh không chỉ là một người.

Chỉ bất quá Phương Bắc Quân mới là người thứ nhất, mà Trầm Bồi Sinh ở bên kia tính là người thứ hai.

Đương nhiên là người ở trong hệ của Trầm Bồi Sinh liên hệ với Dư Doanh.

Chuyện này mặc kệ bề ngoài rất thực tế, là đều không có bất kỳ một dấu hiệu nào cho thấy Trầm Bồi Sinh tham gia vào chuyện này.

- Vậy thì tôi xin được cảm ơn ngài, nếu về sau còn có nhu cầu gì nữa thì có thể tới tìm tôi.

Dư Doanh cười nói.

Người phụ nữ này từ một cô gái ngốc, đến một con buôn tình báo tinh minh, lại đến giờ phút này như một hình tượng nữ vương ba phần lười biếng, bảy phần kiêu ngạo, quả thật là thiên biến vạn hóa.

- Có cơ hội sẽ hợp tác!

Đại sự vụ Phương Bắc Quân cười nói rồi cúp máy điện thoại.

Đúng như Dư Doanh nói, cô làm con buôn tình báo chỉ là một nhân vật nhỏ bé, nhỏ đến mức sẽ không vô duyên vô cớ đi tìm phiền toái cho mình bằng cách đi uy hiếp ai đó. Nhỏ đến mức coi như là có đại nhân vật bức tử, phẫn hận mà phản kích, phát ra bản án đều không làm cho ai tin tưởng, chỉ cho rằng là đang chửi bới mà thôi.

Cho nên là mọi người đều rất yên tâm về cô.

Dư Doanh tháo tai nghe Bluetooth xuống, để ở một bên rồi sửa sang lại mái tóc dài như thác nước của mình.

Chờ một lát liền nghe được tiếng chuông điện thoại vang lên.

Nhìn một chút, lại là một khách hàng.

- Từng người từng người một đều là kẻ có tiền a, cũng là người thông minh!

Dư Doanh phả ra một vòng mây khói trắng, nhìn nó đang từ từ tan biến, mỉm cười tự nói một mình.

- Đáng tiếc là phù vân che mở mắt các người a!

- Thông minh quá sẽ bị thông minh hại.

Lý Khâu Sơn ở bên kia toàn lực bận rộn với việc của công ty mới, khó khăn lắm mới dành thời gian nghỉ ngơi một lát thì trời đã tối rồi.

Hắn cũng không có gọi điện cho Bạch Tiểu Thăng.

Hắn nghĩ rằng, nếu Bạch Tiểu Thăng có chuyện gì thì sẽ gọi điện thoại cho hắn.

Phía bên Bạch Tiểu Thăng vậy mà từ đầu cho tới cuối đều không phát hiện ra vấn đề tín hiệu thất thường của điện thoại.

Nói đến thì cái đoạn thời gian kia, Bạch Tiểu Thăng thì đang lướt mạng, Lâm Vi Vi thì đang chơi trò chơi giết thời gian.

Còn Lôi Nghênh thì đi ngủ một giấc dài.

Vị kia điều khiển máy bay không người lái, tinh thần khẩn trương, chơi trò che đậy tín hiệu. Khả năng không nghĩ tới chính bản thân mình nom nóp lo sợ bị phát hiện còn nạn nhân thì đang thảnh thơi chả thèm đói hoài gì tới…

Chờ đến thời điểm buổi chiều, Bạch Tiểu Thăng kéo Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh đi ăn cơm, thì tràn đầy phấn khởi trò chuyện một cái chủ đề rất nhàm chán:

- Tôi làm đại sự vụ dự bị, có phải hay không liền có thể đôn đốc được Lâm Kha.

- Lâm Kha à, qua một năm này, như ruồi bâu lấy mật, tôi đến một nơi nào cũng ép buộc tôi mua đặc sản cho cô ấy, còn đem những nơi có đặc sản điều tra rõ ràng. Lần này là tôi có cơ hội hồi vốn rồi!

Ngày mai là ngày thứ hai, Bạch Tiểu Thăng lại có cảm giác hứng thú với cái vấn đề này.

Gương mặt Lôi Nghênh rất là bất đắc dĩ.

Bất quá Lâm Vi Vi ngược lại cảm thấy, cái này cũng là một loại biểu hiện lòng tin ở trên đời.

Dù sao thì đám người Lý Khâu Sơn cùng chứng cứ, nhân chứng đều có đủ, ngày mai chỉ cần đệ trình sớm hơn một chút, bọn hắn thắng chắc.

Sự việc tâm sự trước khi lên làm đại sự vụ cũng chưa chắc là không thể được.

Bất quá Lâm Vi Vi phải xem lại dâm ý của Bạch Tiểu Thăng.

- Đại sự vụ dự bị a, dù sao thì vẫn mang hai chữ dự bị, quyền hạn vẫn là sự vụ quan, coi như anh Tiểu Thăng là sự vụ quan kiểu mới thì như vậy cũng chỉ là "sự vụ quan kiểu mới" có quyền hạn đại sự vụ dự bị mà thôi. Cùng với sự vụ quan Lâm Kha cũng chỉ là cùng cấp sự vụ quan mà thôi.

Lâm Vi Vi nhấn mạnh.

- Vậy thì sau khi anh trở thành đại sự vụ sẽ đôn đốc thúc đẩy cô ấy cho tốt.

Bạch Tiểu Thăng cười một tiếng, không một chút nào nhụt chí.

Dù sao thì trở thành đại sự vụ dự bị chính là hoàn thành nhiệm vụ, chấm dứt Lục Tri Tâm cùng Triệu Bắc Thanh thì điểm số kia tất nhiên sẽ không ít. Dù sao thì một vị cũng là người phụ trách sản nghiệp tỉnh vực, một người là sự vụ quan đấy.

Sau cùng thì càng có thể trực tiếp được thăng cấp.

Lúc này Bạch Tiểu Thăng trêu chọc, trêu tức nhìn như không được nghiêm túc như bình thường, kỳ thật cũng là một loại phát tiết vui sướng ở trong lòng.

Dù gì hiện tại cũng không có người ngoài có thể dùng từ ngữ để tự sướng còn tốt hơn là bản thân mình giữ yên lặng.

- Anh Tiểu Thăng trở thành đại sự vụ dự bị, vậy thì chúng ta không phải là sẽ chính thức trở thành trợ lý sự vụ quan sao, trong biên chế phúc lợi có loại đãi ngộ này.

Lâm Vi Vi cười nói.

- Không tệ, không tệ.

Bạch Tiểu Thăng vỗ tay cười to.

Thành đại sự vụ dự bị, hắn sẽ trực tiếp đi tìm Hạ Hầu Khải mà yêu cầu!

Nghĩ tới đây, bên trong ánh mắt của Bạch Tiểu Thăng cũng là lộ ra một vòng hưng phấn.

- Ngày mai chính là thứ hai!

- Đại sự vụ dự bị, ta đến đây!

Bạn cần đăng nhập để bình luận