Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 232: Không có vấn đề gì



Bạch Tiểu Thăng cự tuyệt Dương Thiến Nhi rất dứt khoát, nhưng cũng có chút ngoài ý muốn nhìn nàng.

Hắn cũng không nghĩ tới, nha đầu này còn muốn giúp mình tìm việc làm?

Dương Thiến Nhi có chút tức giận.

Bạch Tiểu Thăng tên hỗn đản này, thật là không biết tốt xấu!

Nàng lại nghĩ tới, một màn Bạch Tiểu Thăng ngồi trên xe taxi lướt đi thật nhanh, để cho một mình nàng đứng đó với xung quanh đầy bụi đất mà phát điên lên.

Bình tĩnh bình tĩnh, mình không thể nóng giận, mình phải giảng đạo lý! Dương Thiến Nhi hít sâu một hơi tự an ủi chính mình. Mình đang làm khách Bạch gia, hai nhà lại có giao tình, vẫn là phải kiên nhẫn nhiều một chút!

- Hai ngày trước, ở đại hội gia tộc của Bạch gia quả thật làm cho tôi phải mở rộng tầm mắt, Bạch tiên sinh dáng người oai hùng làm cho người ta phải thán phục.

Dương Thiến Nhi cười lạnh tiếp tục nói.

- Nhưng mà, diễn vai anh hùng xong thì hằng ngày cũng phải ăn cơm mà đúng không. Tôi nghe nói anh muốn trở về Trung Kinh tìm việc làm. Công ty của chúng tôi vừa lúc tuyển người, lại cùng chuyên môn với cậu, cái này không phải là vừa hợp sao, thật không biết rõ tại sao anh lại cự tuyệt.

Bạch Tiểu Thăng gãi gãi mặt.

Cũng không thể nói cho nha đầu này biết, mình đã là cái tên được mọi người ở Trung Kinh mong đợi, chuẩn bị đi qua đó làm phó tổng a.

Nếu nói như thế không bị xem như tên điên mới là lạ!

- Tôi đã có kế hoạch rồi.

Bạch Tiểu Thăng chỉ có thể nói như thế.

- Kế hoạch gì, anh nói cho tôi nghe một chút!

Dương Thiến Nhi hất cằm lên, cười lạnh hỏi.

Lập tức đem Bạch Tiểu Thăng chế trụ.

- Dù sao tôi cũng đã có địa phương để đi, không nhọc cô quan tâm.

Bạch Tiểu Thăng nhún vai nói.

- Tôi nhìn anh là đến chết vẫn sĩ diện! Anh sợ cái gì, sợ người nhà nói dựa vào tôi để tiến vào công ty, hay là tôi thăng chức nhanh hơn anh, sẽ làm cấp trên của anh? Anh có thể hay không thực tế một chút đi!

Dương Thiến Nhi nói năng hùng hồn đầy lý lẽ.

Bạch Tiểu Thăng chợt phát hiện, nha đầu này mồm miệng thật đúng là lanh lợi, chẳng trách có thể làm phóng viên.

- Tóm lại, tôi không có hứng thú.

Bạch Tiểu Thăng cảm thấy nói nhiều cũng vô nghĩa, nói xong chấp tay sau lưng tiêu sái quay người lại rời đi.

- Mặt mũi trọng yếu như vậy sao! Chúng tôi là truyền thông Trung Kinh, có thể là công ty truyền thông mạnh nhất ở Trung Kinh rồi, đứng trong top 100 cả nước, anh một chút cũng không động lòng sao. . .

Dương Thiến Nhi nhịn không được gọi to.

Nhưng vô dụng thôi bằng những hiểu biết của nàng về Bạch Tiểu Thăng thì tên gia hỏa này đầu óc rất cố chấp, không có hứng thú, thì ngay cả Thiên Vương lão tử khuyên cũng không để vào mắt. Coi như truyền thông Trung Kinh mạnh hơn đi nữa, chỉ sợ hắn cũng sẽ không để ý tới.

Nhưng mà, Dương Thiến Nhi vừa mới dứt lời, thì thấy Bạch Tiểu Thăng quay trở lại.

- Cô làm việc tại truyền thông Trung Kinh?

Bạch Tiểu Thăng nhìn nàng, ánh mắt nhấp nháy hỏi.

- A.

Dương Thiến Nhi bị Bạch Tiểu Thăng đột nhiên xuất hiện, làm cho sững sờ vô ý thức gật đầu xem như trả lời.

- Tôi đi!

Bạch Tiểu Thăng cười gật đầu sau đó quay người đi.

Truyền thông Trung Kinh, chẳng phải theo như mình tìm hiểu thì nó cũng là công ty con của Tập Đoàn Chấn Bắc sau, mình lúc đầu cũng muốn đi chỗ đó!

Trước mắt, có người dẫn dường miễn phí, Bạch Tiểu Thăng tự nhiên vui lòng. Thời gian này tìm hiểu trước một chút tình huống cũng tốt.

Vậy mà anh ta lại đi.

Dương Thiến Nhi choáng váng, nhịn không được tự lẩm bẩm.

- ‘Tôi đi' là có ý tứ gì? Từ cảm thán sao, hay là anh ta nói là mình sẽ đi thật?

. . .

Sau lần nói chuyện hôm đó, Dương Thiến Nhi cùng bà của mình, ở lại nhà của Lý Phượng Quan thêm mấy ngày.

Cộng lại cũng được một tuần lễ.

Sở dĩ họ một mực không đi, là bởi vì hai bà lão có lòng muốn tác hợp Bạch Tiểu Thăng với Dương Thiến Nhi.

Mẹ của Bạch Tiểu Thăng cũng cực lực phối hợp, đuổi Bạch Tiểu Thăng đi ra ngoài, kêu hắn mang Dương Thiến Nhi đi ra ngoài chơi.

Dương Thiến Nhi mượn cơ hội này, cũng không khách khí. Muốn ăn cái gì liền kêu hắn mua, muốn mua gì cũng kêu hắn mua.

Bạch Tiểu Thăng nếu không đáp ứng, nàng liền đi tìm hai bà cáo trạng.

Chỉ cần cáo trạng một cái thôi là Bạch Tiểu Thăng liền bị nhức đầu ngay. Thấy rõ nữ nhân này có tâm trả thù quá mạnh, bất quá nghĩ đến mặt mũi của bà nên hắn phải nhịn.

Rốt cục, sau một tuần lễ, Dương Thiến Nhi cũng phải rời đi.

Nàng lần này đã dùng hết phép rồi nên phải trở về đi làm.

Người của Dương gia cũng tới muốn đưa bà lão Trầm Băng trở về.

Biết được Bạch Tiểu Thăng nhận lời mời đi tới công ty của Dương Thiến Nhi. Nơi đó dù sao cũng là một công ty đỉnh cấp ở Trung Kinh vì thế Lý Phượng Quan, Lý Thu Vân thậm chí Bạch Minh Hành đều rất cao hứng.

Đêm đó, hai cha con bọn họ, chuẩn bị một bữa tiệc để tiễn đưa.

. . .

Sáng sớm hôm sau.

Bạch Tiểu Thăng, Dương Thiến Nhi cùng xuất phát, chạy tới thành phố Trung Kinh.

- Trung Kinh phát triển thật mạnh mẽ a.

Lời này lúc ở nhà Bạch Tiểu Thăng đều nghe mọi người nói tới.

Chờ bọn họ chân chính tiến vào nội thành, Bạch Tiểu Thăng mới biết lời nói này có hàm nghĩ như thế nào.

Toàn bộ Trung Kinh, khắp nơi đều là công trình đang thi công.

Sửa đường, xây cầu vượt, hủy cũ xây mới, thành thị đổi mới, thành thị sinh động, phồn vinh, có thể cùng Thiên Nam so sánh a.

Đây là một đô thị hiện đại sắp sửa hình thành.

Dương Thiến Nhi đang lái xe, hôm nay nàng mặt trang phục rất thời thượng, đồ trang sức trang nhã, mang theo một bộ kính mát, nhìn có vài phần khí chất của người phụ nữ thành công.

Bạch Tiểu Thăng ngồi bên phía ghế phụ lái cũng có thể cảm giác được từng ánh mắt ở bên ngoài xuyên qua mình sau đó rơi trên người Dương Thiến Nhi.

Mắt thấy Bạch Tiểu Thăng nhìn mình, Dương Thiến Nhi nhịn không được có mấy phần đắc ý.

- Bản mỹ nữ dù sau cũng nằm trong thập đại mỹ nữ ở truyền thông Trung Kinh, có đông đảo người theo đuổi. Còn có một tên tổng thanh tra khóc lóc van nài tôi làm người yêu của cậu ta mà tôi còn không để vào trong mắt.

- Hắn ta có nhìn thấy cô khi cô không trang điểm chưa?

Bạch Tiểu Thăng bĩu môi hỏi.

Dương Thiến Nhi tức giận trừng Bạch Tiểu Thăng một cái.

Bởi vì nàng đang lái xe không tiện động thủ nếu không đã cho Bạch Tiểu Thăng một cước rồi!

Kỳ thật, Bạch Tiểu Thăng cũng chỉ muốn trêu tức nàng thôi. Dương Thiến Nhi lúc không trang điểm thì cũng được tính là một mỹ nữ rồi.

Tiến vào nội thành, Dương Thiến Nhi lái xe tiến vào một đoạn đường hai bên là hàng cây xanh, rẽ ngang, quẹo vào lối vào của một tòa cao ốc. Đưa bảo an xem giấy chứng nhận sau đó liền chạy vào bên trong.

Thời điểm kiểm tra giấy chứng nhận, Bạch Tiểu Thăng cố ý nhồi người ra ngoài cửa sổ xe nhìn thoáng ra phía ngoài.

Cao ốc truyền thông Trung Kinh thật rộng rãi.

Có thể tại nội thành Trung Kinh chiếm được một mảnh đất có phong thủy tốt như thế này. Thực lực của công ty này xác thực không phải bình thường.

Tất cả Bạch Tiểu Thăng đều lưu ý.

Gần tới cao ốc, xe cộ qua lại rất nhiều nhân viên lên xuống không dứt.

Có một số nhân viên công tác cầm máy móc leo lên chiếc xe chuyên dụng phỏng vấn sau đó xe nhanh chóng chạy đi cảnh tượng thật bận rộn.

Bạch Tiểu Thăng nhìn thấy rất là hài lòng.

Bất quá, hắn không có chú ý tới bảo an ở cổng đặc biệt nhìn cậu ta vài lần, thấy bên cạnh Dương Thiến Nhi có một người con trai nên rất ngạc nhiên.

Đúng như lời Dương Thiến Nhi nói, nàng ở truyền thông Trung Kinh, thật đúng là một trong thập đại mĩ nhân. Với lại có vài phần kiêu ngạo, đàn ông có thể ngồi trên xe của nàng thật là hiếm có.

. . .

- Truyền thông Trung Kinh của chúng tôi, nghiệp vụ chủ yếu là chế tác phát hành các tiết mục ti vi, phim đầu tư, chế tác tuyên phát, kịch truyền hình đầu tư, phát hành, nghệ nhân quản lý, truyền thông internet, các loại trò chơi.

Dương Thiến Nhi vừa dừng xe ở bãi đỗ xe vừa giảng giải cho Bạch Tiểu Thăng sơ lượt về nghiệp vụ của công ty.

- Tôi là phóng viên ở bộ phận truyền thông internet, sách giải trí, trưởng phóng viên tổ thứ ba.

Nói đến chỗ này, Dương Thiến Nhi biểu hiện một mặt đắc ý.

Ở độ tuổi của nàng, có thể ở đó làm cái trưởng phóng viên, là sự tình có thể khoe khoang khắp nơi rồi.

Khoe khoang xong, Dương Thiến Nhi thoáng nhìn qua vẻ mặt mờ mịt của Bạch Tiểu Thăng.

Giống như đối với chức thủ tịch này của nàng, không có khái niệm gì. . .

- Cơ cấu phòng của các cô quá phức tạp đi!

Rốt cục, Bạch Tiểu Thăng cũng nói chuyện nhưng lại là cảm khái.

Sau đó ánh mắt dừng lại ở một nơi.

Mắt thấy Bạch Tiểu Thăng không có chú ý đến.

Dương Thiến Nhi trong lòng có chút buồn bực.

Nàng vừa rồi còn muốn đắc ý một chút, bây giờ nhìn lại, căn bản là đàn gảy tai trâu!

- Thật ra bộ phận truyền thông internet của chúng tôi muốn tuyển thêm người ....

Dương Thiến Nhi hữu khí vô lực nói xong, ngữ khí có chút mịt mờ hàm hồ nhìn Bạch Tiểu Thăng nói tiếp.

- Nhưng mà, tổng thanh tra của chúng tôi, hắn a. . .

Dương Thiến Nhi muốn nói lại thôi.

- Được rồi, được rồi, có lẽ là tôi suy nghĩ nhiều đi, người kia hẳn vẫn là đặt công việc lên hàng đầu. . . Hẳn là không có vấn đề gì.

Dương Thiến Nhi nói thêm một câu như vậy.

Trong lòng Bạch Tiểu Thăng lập tức có cảm giác không tốt lắm.

Bạn cần đăng nhập để bình luận