Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1327: Nghiền ép tuyệt đối ngoài ý liệu (1)

Bạch Tiểu Thăng vị Tổng Giám Đốc mới nhận chức đã muốn ban bố tân chính sách, ngay từ lúc đầu kết quả bỏ phiếu đã là 3 - 0 đưa Bạch Tiểu Thăng vào thế yếu, tự như một mình hắn phải đối mặt với trận chiến “Waterloo”* vậy!

*Trận Waterloo (phiên âm: Trận Oa-téc-lô) diễn ra vào ngày chủ nhật 18 tháng 6 năm 1815 tại một địa điểm gần Waterloo, thuộc Bỉ ngày nay. Đây là một trong những trận đánh nổi tiếng nhất và cũng là dấu chấm hết cho cuộc chiến tranh Napoléon. ( Mọi người muốn biết thêm chi tiết tra google nhé)

Như vậy Bạch Tiểu Thăng. . . còn có thể cao hứng sao !

Những người còn lại, đặc biệt là Thương Đạt Đông, Triệu Hân Dư cũng đã đàm luận tốt với vị "Minh hữu" của mình, lúc này tạm hoãn bỏ phiếu, biểu lộ hiện ra trầm tư hình, kì thực họ cũng đang ngấm ngầm quan sát Bạch Tiểu Thăng.

Lúc này bọn hắn nếu như tiếp tục mở miệng phản đối, có thể xem là quá nóng vội hay không, quá mức kịch liệt, nếu là kích thích vị Tổng giám đốc mới trẻ tuổi này, như vậy thì cũng không tốt cho lắm.

Cuộc sống sau này còn dài mà lỡ như mình bị người ta ghi nhớ thì sao?

Hai vị kia Đại sự vụ quan ấy thế mà còn suy tư tới những thứ này.

Hai người bọn họ cũng không giống như Thương Đạt Đông, Triệu Hân Dư có căn cơ thâm hậu, không có gì phải sợ hãi, hai người cũng không tính sẽ chọc giận vị tổng giám đốc mới là Bạch Tiểu Thăng này.

Vì vậy, bọn họ nghĩ đến việc chờ mấy người Lý Hạo Phong đưa ra những lá phiếu tán thành xong, sau đó chính mình tiếp tục đưa ra lá phiếu phản đối cũng không muộn.

Kể từ đó, lộ ra là bọn hắn cũng không phải cường ngạnh kiên quyết chống đối lãnh đạo.

Như vậy thì tốt hơn một chút có đúng không. . .

- Các ngươi còn ngây ngốc gì nữa, tranh thủ thời gian bỏ phiếu đi !

- Phản đối, tranh thủ thời gian phản đối đi! Còn chờ cái gì nữa !

Hai người này dừng lại một chút, làm cho Thương Đạt Đông và Triệu Hân Dư sốt cả ruột.

Nếu liên tục năm phiếu phản đối được đưa ra, còn lại là những người trung lập, ngay cả Hàn Nhật Trình nhìn thấy cục diện này cũng có tâm tư là "Nhiều người đưa ra phiếu chống như thế, mình cũng đưa theo một phiếu, chắc cũng không sao, nếu trách phạt thì cũng không phải chỉ có một mình mình, Tổng giám đốc mới chắc không nhớ đến mình đâu".

Chỉ cần Hàn Nhật Trình đưa phiếu của mình ra đúng chỗ, vậy thì mọi chuyện liền ổn rồi!

Tuy không có nghĩa rằng Hàn Nhật Trình là mấu chốt, nhưng mà Thương Đạt Đông, Triệu Hân Dư vẫn là tin tưởng, khi đã có nhiều phiếu bình chọn nghiện về một bên thì cuối cùng Hàn Nhật Trình cũng sẽ chọn theo số đông.

Tiểu nhân luôn lựa chọn theo lợi ích mà.

Nếu thật sự cần sáu phiếu để chiến thắng, thì cho dù là năm phiếu chống và một phiếu trung lập cũng xem như thắng lợi, như thế là đã có thể cấp cho Bạch Tiểu Thăng vị Tổng Giám Đốc trẻ tuổi này một lần giáo huấn rồi.

Khiến cho hắn phải biết rõ chỉ có một mình hắn mà muốn động đến đại bố cục của khu Đại Trung Hoa là một điều không thể xảy ra!

Thương Đạt Đông, Triệu Hân Dư nghĩ đến đây, tâm tư lưu động lòng nóng rực, bọn họ kìm không được mà lén nhìn về phía người "Minh hữu" kia của mình.

Rốt cục, nhờ hai người liên tiếp “đẩy đưa” mà vị “Minh Hữu kia cũng bắt đầu giơ tay lên.

Thương Đạt Đông, Triệu Hân Dư thấy vậy liền vui vẻ.

Đáng tiếc, người kia chưa kịp lên tiếng thì một giọng nói hùng hậu có từ tính vang lên, không sớm không muộn, vừa vặn làm cho lời nói của người kia nghẹn ở trong miệng.

- Tôi cảm thấy cái này chính sách, phù hợp với yêu cầu phát triển giai đoạn hiện tại của khu Đại Trung Hoa chúng ta, Tính sáng chế mới, tính thực dụng đều được xem trọng, tôi đồng ý cải cách, thay thế chính sách cũ!

Người lên tiếng chính là Lý Hạo Phong !

Ở vị trí ngồi của Lý Hạo Phong, có thể nhìn thấy rõ ràng hết thảy các động tác nhỏ của mấy người Thương Đạt Đông, Triệu Hân Dư, cũng nhìn thấy người “Minh hữu” mà bọn họ ra hiệu muốn giơ tay phát biểu.

Hắn đương nhiên sẽ không cho bọn họ có cơ hội đưa ra thêm phiếu chống lại Bạch Tiểu Thăng !

Nói đến, ngày hôm nay tiết tấu phát biểu của mấy người Lý Hạo Phong hoặc là chỗ ngồi, hướng nhìn được rất được coi trọng, tất cả đều do Bạch Tiểu Thăng sớm an bài thật tốt !

Bạch Tiểu Thăng ngày hôm qua đã nói cho mấy người Lý Hạo Phong biết họ không cần vội bỏ phiếu, mỗi lần phát biểu phải là cắt ngang lời nói của đối phương!

Đè ép đánh bại bọn họ!

Tình huống hiện tại này, rất phù hợp với lời nói của Bạch Tiểu Thăng lúc trước, Lý Hạo Phong nắm chắc thời cơ, vừa vặn phản công!

Lý Hạo Phong vừa nói xong, người “Minh hữu” kia của Thương Đạt Đông, Triệu Hân Dư vừa mới tiếp tục mở miệng nói một chữ “Tôi”, thì một giây sau lại tiếp tục bị người khác cắt dứt.

- Tôi cũng đồng ý !

Trịnh Thiên Hồng giơ tay, lên tiếng phát biểu.

- Tôi cũng đồng ý !

Hứa Du Nhược cũng giơ tay, lên tiếng phát biểu.

Liên tục hai lần, người kia chỉ biết sững sờ trước những âm thanh đó.

Bất quá hiện tại cục diện lại thay đổi.

Ba so với ba, cuộc chiến đang ở thế hoà!

Thương Đạt Đông, Triệu Hân Dư cắn chặt hàm răng, thậm chí có chút tức giận liếc trộm cái vị kia "Minh hữu" của mình.

Rõ ràng cục diện đang rất tốt mặt dù chưa thằng nhưng họ vẫn chiếm ưu thế.

Vậy mà hiện tại bọn họ lại rơi vào tình thế nguy hiểm rồi!

- Lúc trước hợp tác với Trầm Bồi Sinh, liên thủ hạ độc thủ với Hạ Hầu Khải, hai người kia cũng lo trước lo sau, cuối cùng cũng không có đủ can đảm để nói ra. Thật sự là lo trước lo sau, khó thành đại sự mà ! Người như bọn họ, làm sao có thể trở thành Đại sự vụ quan được vậy!

Nghĩ đến đây trong lòng Thương Đạt Đông xuất hiện hỏa khí.

Thương Đạt Đông đem tất cả trách nhiệm để lên đầu hai người "Minh hữu" kia của mình, hắn hoàn toàn không ngờ tới, một màn này đều nằm trong kế hoạch của Bạch Tiểu Thăng!

Kỳ thực hai người “Minh hữu’ của Thương Đạt Đông và Triệu Hân Dư cũng không phải có tính lo trước lo sau, nghi ngờ người khác.

Mà việc suy nghĩ lợi và hại vốn là bản năng phản ứng của con người mà.

Chỉ là bọn họ không có kiêu hoành, cuồng vọng, tự tin luôn cho rằng không ai có thể làm gì bọn họ như hai người Thương Đạt Đông và Triệu Hân Dư được.

Bọn hắn cảm giác nguy cơ so với Thương Đạt Đông, Triệu Hân Dư còn nhiều hơn một chút, tuy Hạ Hầu Khải khỏi bệnh về sau sẽ làm cố vấn của khu Đại Trung Hoa khu này, đối với hai người Thương, Triệu trước đó liên thủ với Trầm Bồi Sinh đối phó với mình cũng không có nhắc tới một lời, nhưng mà điều đó không có nghĩa là về sau ông ấy cũng sẽ không tính lại món nợ đó!

Cẩn thận thì thuyền chạy được vạn năm !

Thương Đạt Đông, Triệu Hân Dư không quan tâm những chuyện đó, lòng tràn đầy oán trách cùng bực tức, liên tục liếc mắt ám chỉ.

Rốt cục, người "Minh hữu" dự định mở miệng trước đây lại phải mở miệng một lần nữa.

Ánh mắt của hai người Thương Đạt Đông nhìn hắn ta tràn đầy tha thiết cùng cổ vũ.

Kết quả, thời điểm người kia vừa định mở miệng lên tiếng thì lại một lần nữa bị người khác cắt ngang.

- Còn có tôi, tôi cũng kiên quyết ủng hộ Tổng giám đốc Bạch Tiểu Thăng thi hành Tân Chính sách này !

Trần Vũ Thành cất giọng nói.

Thương Đạt Đông, Triệu Hân Dư nhìn chằm chằm vào “Minh hữu” của mình vừa mới muốn bật thốt lên lập tức đình chỉ lại, điều này làm cho họ tức giận, buồn bực lườm Trần Vũ Thành một cái.

Các ngươi làm gì mà vội vàng như vậy, không cho người ta nói là sao !

Bất quá bực tức cũng vô dụng.

Hiện tại, tình thế đã là ba so với bốn !

Bạch Tiểu Thăng lập tức đứng về phía có ưu thế !

Thương Đạt Đông, Triệu Hân Dư nhìn hai cái người “Minh Hữu” kia, thần sắc có chút gấp rút.

Các ngươi ngược lại là bỏ phiếu a, phản đối a !

Lúc này những người bên phe Bạch Tiểu Thăng có quyền bỏ phiếu đã không còn ai nữa, sẽ không còn người nào cắt ngang bọn họ!

Chỉ cần hai người liên tiếp đưa ra hai phiếu chống, vậy thì đã là năm so với bốn, chúng ta chiếm ưu thế !

Trước tình huống ưu thế về phiếu như thế này, Hàn Nhật Trình rất có khả năng sẽ tiếp tục ủng hộ chúng ta!

Thương Đạt Đông, Triệu Hân Dư thực tình rất sốt ruột.

Hai người kia rốt cuộc cũng nhận được "Tín hiệu", hơi gật đầu, ra hiệu là mình đã biết rồi.

Hai người Thương Đạt Đông tha thiết chờ mong, thì cuối cùng người “Minh Hữu” mãi không có hành động kia cũng đã giơ tay lên.

- Tôi xin phép cắt ngang một chút !

Người kia chưa lên tiếng lại bị cắt ngang !

Thương Đạt Đông, Triệu Hân Dư nãy giờ bị nghẹn sắp tức chết rồi.

Người lên tiếng chính là Hạ Hầu Khải.

Giờ phút này hắn mỉm cười, giọng nói trung khí mười phần.

Tổng giám đốc chấp hành khu Đại Trung Hoa tiền nhiệm muốn lên tiếng, ai dám ngăn cản, mọi người nhất thời đưa mắt nhìn qua.

Thương Đạt Đông, Triệu Hân Dư lại hồ nghi nhìn nhau.

Đến bây giờ, bọn hắn mới cảm giác được những chuyện xảy ra từ nãy tới giờ có gì đó là lạ!

Làm sao lại có nhiều sự trùng hợp như vậy chứ!

"Minh hữu" của bọn hắn vừa có muốn ý định lên tiếng, liền bị cắt ngang, sau đó lại cắt ngang, cho dù có tập trước cũng không phối hợp tốt như vậy!

Đây quả thực là một tổ hợp hoàn hảo đem những gì mà bọn họ vất vả kiến tạo phá huỷ hết, cắt đứt sợi dây liên kết giữa mấy người bạn họ làm cho phe bọn họ quân lính tan rã!

Hai người hiện giờ mới tỉnh táo được một chút.

Bạch Tiểu Thăng thủy chung mỉm cười nhìn mọi thứ đang diễn ra, không nói một lời, đối với phản ứng của Thương Đạt Đông, Triệu Hân Dư cũng thu hết vào trong mắt.

Hắn tự nhiên nhìn ra được sự hoài nghi của hai người.

Bạn cần đăng nhập để bình luận