Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2270: Giao đấu (2)

Trần Phi Tù mỉm cười nói.

- Anh ta không phải là người cuối cùng.

Bạch Tiểu Thăng lắc đầu cười, chỉ vào cái mũi của mình và nói đùa:

- Là tôi mới đúng.

Trần Phi Tù ngẩn người, sau đó hiểu được liền cười:

- Đúng đúng, sao tôi lại quên mất, anh cũng là phía hợp tác với Osan, hơn nữa anh còn quan trọng hơn Hogson, Anlos, Brady rất nhiều a!

Hôm qua Bạch Tiểu Thăng đưa cho Trần Phi Tù một bản danh sách hợp tác, các doanh nghiệp trên đó liên quan đến ba lục địa u Á Mỹ, tổng cộng có trên trăm nhà, tất cả đều có tiếng tăm lừng lẫy!

Ngay cả người mới bước chân vào giới kinh doanh như Trần Phi Tù cũng nhận ra được rất nhiều người trong số bọn họ!

Những doanh nghiệp này thuộc về các nhà tài phiệt, gia đình giàu có, gia tộc lớn khác, nhưng đều là doanh nghiệp quan trọng, không ngờ Bạch Tiểu Thăng lại có thể lôi kéo tới, thật sự làm cho người ta phải giật mình!

Chủ yếu nhất chính là Bạch Tiểu Thăng còn nói đây mới chỉ là một sự bắt đầu.

Nếu làm lớn đến cả Tây Phi, làm cả Châu Phi, vậy sẽ không chỉ có chứng đó!

Chỉ riêng lời nói này đã làm cho Trần Phi Tù nghe cũng thấy máu nóng sôi sục, muốn quỳ lạy Bạch Tiểu Thăng!

Cậu ta cũng rất chờ mong, trong tương lai được thấy cảnh tượng phồn vinh quần hùng tập trung ở Osan này!

Hai người nói chuyện một lúc thì tìm chỗ nghỉ ngơi, chờ đợi Brady đến.

Hai giờ sau, Brady tới.

Lần này, hai người Bạch Tiểu Thăng ở trong một thư phòng tiếp đón anh ta.

Gặp lại Bạch Tiểu Thăng, ngài có Brady vài phần lạnh lùng kia cũng không nhịn được quan sát Bạch Tiểu Thăng thêm vài giây.

Đối diện với ánh mắt Brady, Bạch Tiểu Thăng ngược lại có vẻ thản nhiên, mỉm cười hàn huyên.

- Nào, ngài Brady, mời ngồi, ở đây có hồng trà ngon nhất mới pha, ngài tới nếm thử đi.

Trần Phi Tù tự mình rót trà cho Brady, lộ rõ sự nhiệt tình của chủ nhà.

- Cảm ơn, ngài Awakwalakra!

Trên gương mặt lạnh lùng của Brady cũng lộ ra ý cười.

Đối mặt với con trai của đại tù trưởng tối cao, anh ta tất nhiên cũng không thể giữ phong thái lạnh lùng được.

Brady nhận lấy chén trà do Trần Phi Tù đưa tới và ngồi xuống ghế sa lon, lấy một tập tài liệu ra khỏi túi của mình, mỉm cười đưa tới.

- Ngài Awakwalakra, đây là một loạt ý định về kế hoạch đầu tư thương nghiệp của công ty Victory chúng tôi.

Trần Phi Tù mỉm cười và nhận lấy.

Một tập dày thế nào là rất nhiều bản kế hoạch. Trần Phi Tù cầm ở trong tay, tự nhiên chia ra hơn phân nửa trực tiếp giao đến trong tay Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng cũng tự nhiên nhận lấy.

Brady nhìn thấy vậy thì vẻ tươi cười chợt cứng đờ.

Cảnh tượng tiện tay này đã có thể nói rõ vấn đề!

Dáng vẻ này của Bạch Tiểu Thăng đâu phải là cố vấn gì chứ, ngược lại giống như một nửa chủ nhân hơn!

- Ngài Brady, ngài uống chén trà, nghỉ một chút trước đi, chúng tôi xem lướt qua một lần, sau đó chúng ta sẽ trao đổi sâu hơn.

Trần Phi Tù ngẩng đầu mỉm cười nói.

Brady khôi phục lại vẻ tươi cười, giơ tay làm một động tác mời sau đó nâng chén trà lên, lẳng lặng nhìn hai người.

Mỗi bản kế hoạch đều có một trang tóm tắt sơ lược, nhìn nó là có thể cơ bản hiểu rõ được nội dung, lời ít mà ý nhiều, nhìn qua cũng không cần tốn quá nhiều thời gian.

Trần Phi Tù chính là nghiêm túc đọc nội dung khái quát trong những bản kế hoạch này.

Trái lại Bạch Tiểu Thăng xem thật sự nhanh như gió, một trang tóm tắt khái quát chỉ đảo qua một cái, thật không biết xem được bao nhiêu, sau khi xem xong phần khái quát anh còn lật xem nội dung bên trong.

Dù xem như vậy, không ngờ tốc độ đọc của Bạch Tiểu Thăng lại nhanh hơn Trần Phi Tù.

Brady nhìn thấy vậy, trong lòng không ngừng cười lạnh.

Bạch Tiểu Thăng này là đang biểu hiện hiệu suất của mình ở ngay trước mặt Awakwalakra sao?

Sai lầm, cứ xem tiếp như vậy, hắn có thể nhớ được gì nữa!

Lát nữa, nếu tôi hỏi những điều thực tế bên trong, sợ rằng hắn đã quên gần hết, không trả lời được một điểm nào!

Brady bỗng nhiên thấy hơi chán ghét, thật sự muốn trực tiếp hỏi một câu.

Nhưng lúc này rõ ràng là không thích hợp.

Bạch Tiểu Thăng chỉ tốn mười mấy phút đã xem xong hết, mà Trần Phi Tù chỉ mới lật xem tới bản kế hoạch thứ ba.

Bạch Tiểu Thăng đẩy chồng bản kế hoạch của anh tới chỗ của Trần Phi Tù.

- A.

Trần Phi Tù không ngờ lại vô cùng ăn ý đáp một tiếng, sau đó khép tập mình đang xem rồi trực tiếp đưa đống tài liệu của cậu ta cho Bạch Tiểu Thăng.

Đây hoàn toàn là lấy Bạch Tiểu Thăng làm chủ!

Quan trọng là bất kể Bạch Tiểu Thăng hay con trai của đại tù trưởng tối cao đều làm rất tự nhiên, rất đương nhiên như vậy!

Cảnh tượng như vậy rơi vào trong mắt Brady, có vẻ như Bạch Tiểu Thăng – vị cố vấn thương mại đặc biệt này quá mức ngang ngược!

Thật ra Brady từng nghĩ Bạch Tiểu Thăng làm sao có được thân phận này.

Anh ta cho là do trước đây Osan giam giữ Bạch Tiểu Thăng tạo thành án sai, để có lý do thoái thác và cho Trung Quốc bên kia chút mặt mũi nên Osan mới đối xử với Bạch Tiểu Thăng như vậy.

Bạch Tiểu Thăng còn thật sự tưởng mình là nhân vật lớn sao?

Brady nhìn Bạch Tiểu Thăng, tròng mắt lóe lên.

Còn Awakwalakra, con trai của đại tù trưởng tối cao kia nữa.

Brady không nghe ngóng được điều gì, tất nhiên không biết tính tình cậu ta thế nào. Bây giờ nhìn tình cảnh này thì hẳn là người có tình cách mềm mỏng, hoàn toàn để cho Bạch Tiểu Thăng làm chủ!

Brady lại ảo tưởng, thiết lập hình tượng cho Trần Phi Tù, nhưng cũng vì vậy lại càng thêm bất mãn với Bạch Tiểu Thăng.

Nếu nói như vậy, qua một tuần, mình mãi không được Osan bên này trả lời chính là do Bạch Tiểu Thăng gây khó dễ từ bên trong!

Người này nhất định là bất mãn với cuộc nói chuyện với mình trước đây!

Đây chính là một sự trả thù!

Brady càng nghĩ, trong lòng càng tức giận nhưng phải cố nén xuống.

Chỉ bởi vì "sự hẹp hòi" của Bạch Tiểu Thăng đã làm công việc bên phía anh ta tụt lại nghiêm trọng phía sau ở Hogson, Anlos, hơn nữa mãi không giải quyết được bên này, đã gây ầm ĩ tới mức tất cả lãnh đạo cấp cao của tập đoàn đều biết được.

Cho dù Bạch Tuyên Ngữ không nói gì với anh ta nhưng anh ta tin tưởng, mình nhất định đã trở thành trò cười cho những lãnh đạo cấp cao.

Brady cũng là một người tâm cao khí ngạo, chuyện như vậy anh ta thực sự không thể lặng lẽ tiêu hóa. Anh ta vẫn luôn nghĩ tới, dù sao cũng không bỏ xuống được.

...

Tốc độ đọc của Bạch Tiểu Thăng rất nhanh, dù Trần Phi Tù cũng tăng nhanh tốc độ đọc của mình, thậm chí ngay cả xem phần nội dung khái quát cũng chỉ chọn xem các ý chính, hoàn toàn phối hợp với Bạch Tiểu Thăng.

Trải qua hai đàm phán kinh doanh với Hogson, Anlos, Trần Phi Tù đã chứng được tốc độ đọc, năng lực hiểu và suy nghĩ của Bạch Tiểu Thăng hơn hẳn người thường. Ở trước mặt Bạch Tiểu Thăng, cậu ta vẫn xem mình như học sinh tiểu học, vẫn khiêm tốn hỏi phương pháp tăng nhanh tốc độ đọc của Bạch Tiểu Thăng.

Nghĩ tới trước đây, Bạch Tiểu Thăng cũng dựa vào Hồng Liên mới có thể làm được đến mức này, nhưng sau đó không cần sự trợ giúp nữa.

Nhìn nhanh nhớ lâu hoàn toàn là do Bạch Tiểu Thăng tự mình luyện ra. Nghe cảm thấy không thể tin nổi, nhưng chỉ cần dùng đúng phương pháp, lại bỏ ra đủ công sức, đồng thời có thời gian dài luyện tập lắng đọng là có thể làm được, hơn nữa cũng không khó như tưởng tượng.

Nếu Trần Phi Tù nói muốn học, vậy Bạch Tiểu Thăng cũng không che dấu, dạy cho Trần Phi Tù hết phương pháp mình học được, rèn luyện được từ chỗ của Hồng Liên.

Nhưng biết phương pháp chỉ là thứ yếu, Trần Phi Tù muốn học được vẫn cần phải tốn thời gian.

Ba mươi phút sau, Bạch Tiểu Thăng xem xong tất cả tài liệu và để ở một bên, nâng chén trà lên im lặng uống trà, giống như đang sắp xếp lại suy nghĩ trong đầu.

Brady nhìn thấy Bạch Tiểu Thăng "Giả vờ giả vịt" như vậy, trong lòng càng thêm tức giận, không nhịn được thầm nghĩ - Hogson chủ động cúi đầu trước Osan nên không dám đưa ra điều kiện quá cao, vốn không cần nói tới.

Anlos muốn tranh trước tôi nên cầu nhanh cầu ổn, điều kiện đưa ra cũng sẽ không cao, cũng là bình thường.

Hai người này vốn không có gì đáng nói, lúc này mới làm cho Bạch Tiểu Thăng có vẻ xứng với chức vụ, không lộ ra manh mối ở trước mặt đại tù trưởng tối cao.

Chờ một lát, tôi cũng muốn xem thử người này đọc thần tốc, nhanh như gió còn nhớ rõ được cái gì!

Đến lúc đó đừng trách tôi không giữ mặt mũi cho cậu, đây là cậu tự rước lấy nhục, không trách được người khác!

Brady càng nghĩ lại càng thấy thoải mái.

Nếu con trai của đại tù trưởng tối cao nói ra vẻ mặt bối rối của Bạch Tiểu Thăng cho ba cậu ta biết, vậy càng không thể tốt hơn được nữa.

Nói không chừng, Bạch Tiểu Thăng thậm chí có thể bị lấy mất danh hiệu vinh dự này, xám xịt chạy về Trung Quốc.

Brady vừa nghĩ vừa uống trà, cảm giác trà này cũng đặc biệt ngon, nồng hơn.

Trần Phi Tù bên kia cũng tăng nhanh tốc độ đọc, mười lăm phút sau đã xem xong hết.

Tuy không đọc nhanh bằng Bạch Tiểu Thăng, cũng không nhớ lâu như Bạch Tiểu Thăng, nhưng Trần Phi Tù thành thật phân loại tất cả tài liệu đặt ở trên bàn trà trước mặt mình, thuận tiện lát nữa nói tới sẽ lật tìm thứ tương ứng.

Brady thấy cảnh tượng như vậy thì không khỏi âm thầm gật đầu: con trai của đại tù trưởng tối cao quả thật nghiêm túc cẩn thận.

Bạch Tiểu Thăng cũng để ý thấy Trần Phi Tù sắp xếp tài liệu xong, mỉm cười ngẩng đầu:

- Có thể bắt đầu được rồi chứ?

- Có thể bắt đầu.

Trần Phi Tù tất nhiên gật đầu.

Brady cũng nhìn Bạch Tiểu Thăng, cười mà như không cười nói:

- Tôi đã chuẩn bị xong!

Bạn cần đăng nhập để bình luận