Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1085: Quá phận



Hai mắt của Lý Thi Nguyệt nhìn chằm chằm vào cánh cửa ở đại sảnh, cùng chờ đợi vị bằng hữu họ Lôi kia của Thượng tổng, một giây cũng không dám lười biếng, trong lòng không khỏi có chút nôn nóng, bồn chồn, bất an.

Thượng Văn Thư chính là người phụ trách sản nghiệp tỉnh vực của tỉnh Thượng Vân, nhưng mà bọn họ vẫn có thói quen như cũ xưng là tổng.

Sản nghiệp trụ cột của tập đoàn ở tỉnh Thượng Vân chính là tập đoàn Thượng Nhất, trước đây không lâu, Thượng Văn Thư đã chính thức miễn nhiệm Tổng giám đốc đời trước, bản thân mình tự kiêm nhiệm luôn chức vụ Tổng giám đốc.

Tổng giám đốc đời trước của tập đoàn Thượng Nhất, không biết rõ trúng phải gió gì, vậy mà thừa dịp Thượng Văn Thư ra ngoài tuần tra lại khiêu khích nảy lên xung đột với Trương Gia nổi tiếng khắp nơi của tỉnh bên cạnh, còn tự tiện khai chiến.

Chuyện này khơi lên lửa giận của Trương gia, bọn họ triển khai công kích mãnh liệt lên tập đoàn Thượng Nhất, còn có mấy sản nghiệp khác của tập đoàn ở tỉnh Thượng Vân.

Trong nhất thời, gió lửa chiến tranh thương mại nổi lên khắp nơi.

Nói đến thực lực của công ty Trương gia, quả thực làm cho người khác phải líu lưỡi.

Dốc hết cả một tỉnh Thượng Vân, các công ty lớn nhỏ hợp lại cùng nhau, đều bị người ta một đường đè ép đánh cho không ngóc đầu lên nổi, không hề có lực hoàn thủ.

Trong khoảng thời gian hai tuần ngắn ngủi, toàn bộ sản nghiệp ở bên trong tập đoàn Thượng Nhất đều rơi vào tình trạng rối loạn, chầm chậm tiêu hao.

Thượng Văn Thư trở nên cực kỳ bất đắc dĩ, chỉ còn cách báo cáo tình hình hiện tại lên tập đoàn xin giúp đỡ, bên trên tập đoàn liền phái tới một vị trợ lý sự vụ quan, đầu tiên tìm hiểu tình huống bên này, chính là chị Triệu kia.

Sau khi chị Triệu tới đây, tình huống bỗng nhiên có chút hòa hoãn kiềm chế lại.

Tựa hồ như Trương gia cũng không muốn muốn đuổi tận giết tuyệt, mà Thượng Văn Thư còn tìm tới một vị bằng hữu lâu năm có khả năng can thiệp vào vấn đề này, nên đã lên lịch hẹn ngày hôm nay đến đây để tiến hành điều đình.

Nếu như điều đình tốt, có lẽ sẽ vượt qua được cửa ải khó khăn lúc này, còn nếu điều đình không tốt, ai mà biết được Trương gia có tiếp tục hành động khác hay không.

Ngay cả Lý Thi Nguyệt cũng vô cùng lo lắng.

Kỳ thực, Thượng Văn Thư là người có năng lực rất mạnh, khả năng nhận thức người lại càng mạnh hơn. Lý Thi Nguyệt tuổi còn trẻ đã được hắn đề bạt, tự nhiên không phải bởi vì tướng mạo xuất chúng, mà do cô gái trẻ này có năng lực, hơn nữa trong lòng có một phần chân thành.

Có một điểm đặc biệt mà Thượng Văn Thư rất là coi trọng, thậm chí còn quyết tâm bồi dưỡng nàng trở thành thư ký của mình, thay thế vị trí của thư ký hiện tại.

Công tác điều đình ngày hôm nay, cũng đã được Trương gia thông qua, nhìn tỷ lệ thành công khả năng không nhỏ.

Chỉ có điều, trong lòng Lý Thi Nguyệt vẫn như cũ có dự cảm không tốt.

Bởi vì sáng sớm ngày hôm nay, bên phía đại biểu của Trương gia đã gửi đến tin tức, nghe nói vị thiếu gia lĩnh đội đàm phán của Trương gia kia, ngoài yêu cầu gặp mặt nói chuyện phiếm, địa điểm ăn cơm, còn đặc biệt bổ sung các loại yêu cầu khác.

Thượng Văn Thư không dám trì hoãn, tự mình đi đến tiệm ăn được chỉ định kia làm tốt các loại bố trí, thậm chí ngay cả chị Triệu cũng đi theo.

Hi vọng, hai người Thượng tổng và chị Triệu sớm trở về, hi vọng buổi đàm phán ngày hôm nay tất cả đều thuận lợi, hi vọng Trương gia hòa hoãn hơn không có hùng hổ dọa người. Trong lòng Lý Thi Nguyệt âm thầm cầu nguyện.

Chỉ có điều, vừa nghĩ tới lúc đó thì có âm thanh điện thoại vang lên, tiếp nhận cuộc gọi biết được người lần này đại biểu cho Trương gia tới đàm phán, thì khuôn mặt của Thượng Văn Thư liền trở nên ngưng trọng.

Chị Triệu cũng đã hỏi qua, Lý Thi Nguyệt rõ ràng nhớ kỹ câu trả lời của Thượng Văn Thư là như thế nào.

- Tôi nghe nói qua vị thiếu gia của Trương gia kia. Tuổi tác chỉ mới hơn ba mươi tuổi, nhưng lại có năng lực cực kỳ cường hãn, phong cách làm người lãnh khốc dị thường, một mình đảm đương chống đỡ một phương, thậm chí còn nhiều lần xảy ra Thương Chiến với người khác, ở trong giới kinh doanh, đặc biệt là trong vòng tròn bất động sản cũng có chút danh tiếng. Lần này, có lẽ không dễ chịu a.

Thượng Văn Thư sầu lo liên tiếp thở dài.

- Hi vọng vị bằng hữu kia của tôi có thể xuất chút lực đi. Dù sao, hắn cũng là người thay tôi thuyết phục Trương gia tới buổi hội đàm ngày hôm nay.

Nói là như thế, nhưng Thượng Văn Thư đối với những yêu cầu của đối phương, dù là một chút cũng không dám xem thường. Ngay từ sáng, thừa dịp thời gian còn sớm, liền đích thân đi đến nhà hàng được chỉ định trước, tiến hành các loại bố trí, cũng coi như là đã tận tâm tận lực.

Lý Thi Nguyệt khẽ thở dài một hơi, dần dần bình phục tâm cảnh, chờ đợi mọi việc.

Bỗng nhiên, đôi mắt của nàng sáng lên.

Từ cửa chính ở đại sảnh, có hai người xa lạ đang đi tới, đi thẳng đến sân khấu bên này, từ xa xa đã cùng nàng đối mặt.

Một người nam nhân, ước chừng nhỏ hơn bốn mươi tuổi, vóc dáng rất cao, thân hình cân xứng, tướng mạo đường đường, trong tay cầm theo cặp công văn.

Một người nữ nhân, vẫn còn trẻ tuổi rất xinh đẹp, thậm chí dáng người so với bản thân mình còn nảy lửa hơn, càng lộ ra vẻ phong tình quyến rũ mà bản thân mình khó mà có được, cùng mấy phần yêu diễm mê hoặc lòng người.

Đi theo phía sau hai người một nam một nữ này, chính là hai tên nam nhân lực lưỡng mặc âu phục mang theo kính râm, tựa hồ như là bảo tiêu của hai người, cũng vừa là tùy tùng.

- Vị Lôi tiên sinh kia, hẳn là trẻ tuổi hơn một chút?

Lý Thi Nguyệt ngạc nhiên dò xét người nam nhân kia một phen, trong lòng không nắm chắc, tranh thủ thời gian tiến lên nghênh đón.

Những người này nhìn bộ dáng không tầm thường, bất kể có phải là người của Trương gia hay không, thì bản thân mình cũng nên tiến đến hỏi thăm một phen, tránh gặp phải điều gì sơ suất.

- Xin hỏi, hai vị tới đây có chuyện gì không?

Lý Thi Nguyệt mỉm cười, lời nói vô cùng khách khí.

- Cô là ai, nhanh đi gọi người phụ trách của các người đến đây.

Trong hai người, thì người phụ nữ kia biểu hiện ra thái độ lạnh nhạt liếc mắt nhìn nàng một chút, lập tức nhíu hai hàng lông mày, khó chịu nói.

Giọng nói của người phụ nữ kia vô cùng cường ngạnh, không khách khí chút nào, tựa hồ như Lý Thi Nguyệt không có tư cách nói chuyện với bọn hắn.

Lý Thi Nguyệt khẽ giật mình, trong lòng có chút tức giận.

- Vâng, tôi chính là người phụ trách ở đây, xin tự giới thiệu, tôi là thư ký của Thượng Văn Thư tiên sinh, hai vị biết Thượng Văn Thư tiên sinh à. . .

Chỉ có điều, hiện tại công ty đang trong thời buổi rối loạn, nàng vẫn phải nhẫn nhịn đè xuống tâm tình của mình, bày ra bộ dáng khiêm nhường cùng vẻ mặt tươi cười.

Lý Thi Nguyệt hoàn toàn không có bày ra ý tứ khoe khoang gì, chỉ muốn giảng giải một chút, hiện tại Thượng Văn Thư đang kiêm nhiệm chức vụ Tổng giám đốc của tập đoàn Thượng Nhất, nhưng mà địa vị lại vượt xa chức vụ Tổng giám đốc.

Nàng chỉ sợ đối phương không rõ ràng chuyện này mà thôi.

- Ha ha, Thượng Văn Thư.

Người phụ nữ kia lập tức cười lạnh, trong miệng lầm bầm một tiếng, thanh âm tuy không lớn, nhưng hết lần này tới lần khác lại khiến cho Lý Thi Nguyệt nghe được.

- Đúng vậy, chúng ta tới đây tìm hắn.

Còn người đàn ông kia đưa mắt dò xét Lý Thi Nguyệt trên dưới một lượt, bên trong ánh mắt mơ hồ nổi lên dục vọng có mấy phần thèm nhỏ dãi, bất quá được hắn che giấu rất kỹ.

- Các vị tìm Thượng tổng sao?

Lý Thi Nguyệt giật mình.

Hai người này thế mà gọi thẳng tên huý của Thượng tổng.

- Xin hỏi, hai vị xưng hô như thế nào?

Trong lòng Lý Thi Nguyệt mơ hồ không vui, nhưng vẫn giữ thái độ cẩn thận nói.

- Tôi gọi là Vương Ánh Tuyết, còn hắn gọi là Lưu Bắc Thành. Chúng tôi chính là trợ lý của thiếu gia Trương Vũ Đông.

Người phụ nữ kia ngạo nghễ giới thiệu thân phận của mình.

Trương Vũ Đông.

Chính là vị thiếu gia kia của Trương gia.

Trong lòng Lý Thi Nguyệt cảm thấy hồi hộp.

Người của Trương gia sao lại tới đây?

Không phải nói là mười một giờ mới đến sao?

Hiện tại, người bạn thân lâu năm của Thượng tổng, vị Lôi tiên sinh kia, người điều đình còn chưa tới, bọn hắn làm sao lại tới trước được.

Lúc này Lý Thi Nguyệt thậm chí có chút hoang mang rối loạn.

Đây là một đòn mà Trương gia đánh cho bọn hắn trở tay không kịp.

- Hiện tại đã biết rồi chứ? Thượng tổng của các ngươi đâu, chúng ta có việc tìm hắn.

Vương Ánh Tuyết ngoài cười nhưng trong không cười, nói chuyện vẫn không khách khí như cũ.

Ý tứ bên trong lời nói của Vương Ánh Tuyết rõ ràng là muốn để cho đích thân Thượng Văn Thư tới đón bọn họ.

Trong lòng của Lý Thi Nguyệt cảm thấy không hài lòng.

Thượng tổng của bọn họ, tốt xấu gì cũng là một vị phụ trách sản nghiệp tỉnh vực, trong tay chưởng quản hơn mười công ty lớn nhỏ các kiểu, vậy mà chỉ là hai tên trợ lý của đối phương thôi cũng dám gọi thẳng tên huý, thái độ dửng dưng tựa hồ như còn muốn đích thân ngài ra nghênh đón?

Trương gia, có chút quá mức.

Trong lòng Lý Thi Nguyệt cảm thấy tức giận, sắc mặt cũng mơ hồ hiện lên một tia sương lạnh.

Đương nhiên, nàng không dám bởi vì bản thân mình tức giận nhất thời mà làm hỏng đại sự, lúc này mới kìm nén lại thở một hơi dài nhả ra một tia trọc khí, trên mặt toát ra nụ cười nói.

- Yêu cầu gửi tới đây lúc sáng của Trương Vũ Đông tiên sinh được Thượng tổng đích thân mình đi bố trí nhằm biểu lộ ra chút thành ý.

Làm như thế, cũng là nể tình đầy đủ rồi, coi như Trương gia cũng không lấy ra làm lý do đi.

Lý Thi Nguyệt thầm nói.

- Đi bố trí sao? Ai bảo các ngươi tự tiện bố trí, làm ẩu như thế. Các yêu cầu của chúng ta về món ăn, rượu khai vị, đồ dùng khi ăn, thể loại âm nhạc, rồi các phương diện chi tiết khác các ngươi đã thẩm tra đối chiếu qua chưa? Coi như không biết, cũng có thể gọi điện thoại hỏi a. Các ngươi cái gì cũng không biết, lại tự tiện đi làm. Nếu như thiếu gia của chúng ta không cao hứng, làm hỏng tâm tình của ngài, các ngươi có đảm đương nổi chuyện này sao?

Hai mắt của Vương Ánh Tuyết lập tức trừng lớn, la lớn.

- Thiếu gia của chúng ta yêu cầu rất cao, cho nên chúng ta hiện tại tới đây trước để lo liệu. Chúng ta nhanh chóng qua bên kia, nếu như có điểm gì không thích hợp, thì để cho bọn họ đổi lại.

Lưu Bắc Thành cũng có chút gấp gáp nói.

- Theo tôi thấy, toàn bộ đều phải thay đổi. Phong cách của Thượng Văn Thư tiên sinh sao, ha ha, đoán chừng không lọt vào được ánh mắt của thiếu gia chúng ta.

Vương Ánh Tuyết cười lạnh.

Các ngươi cũng quá kiêu ngạo rồi đó.

Coi như các ngươi là đại gia tộc, thì cung cách đối nhân xử thế bên ngoài, cũng không cần phải thối đến vậy.

Sự tức giận trong lòng của Lý Thi Nguyệt rốt cục nhịn không được nữa.

- Cô còn thất thần ra đó làm gì, tranh thủ thời gian dẫn đường nhanh lên.

Vương Ánh Tuyết nhìn Lý Thi Nguyệt tức giận nói.

- Thật không có ý tứ, Vương tiểu thư, trách nhiệm của tôi là ở chỗ này tiếp khách, lại không có bổn phận phải tiếp các vị, tôi muốn chờ khách nhân, tha thứ tôi hiện tại đi không được.

Khuôn mặt của Lý Thi Nguyệt trở nên lạnh lẽo, không kiêu ngạo không tự ti nói.

Một câu nói kiên cường như thế lập tức khiến cho Vương Ánh Tuyết trở nên giận dữ.

- Cô chỉ là một nhân viên trợ lý nho nhỏ, lấy đâu ra cái gan mà dám nói chuyện với chúng tôi như thế. Thật không biết Thượng Văn Thư dùng người như thế nào nữa? Có tin là chúng tô chỉ cần thông báo một tiếng, liền có thể khiến cho Thượng Văn Thư khai trừ cô ngay lập tức hay không?

Lý Thi Nguyệt nhìn hằm hằm.

Đúng vào lúc này, nàng xa xa nghe được âm thanh của nhân viên bảo an đang hỏi thăm danh tính người nào đó từ cổng chính truyền vào.

- Tôi họ Bạch.

- Tôi họ Lâm.

- Tôi họ Lôi.

Cái âm thanh cuối cùng, hùng hậu vô cùng, đặc biệt rõ ràng.

Lý Thi Nguyệt lập tức trở nên kích động.

Lôi tiên sinh đến rồi.

- Hai vị, tha thứ không thể phụng bồi, tôi bây giờ phải đi đón khách quý.

Lý Thi Nguyệt hừ lạnh một tiếng, liếc mắt nhìn qua, liền nhanh chân đi thẳng đến cổng chính.

Bạn cần đăng nhập để bình luận