Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2588: Người kiêu ngạo (2)

Tiếp theo, Bạch Tiểu Thăng im lặng suy nghĩ, Riviyan cũng ngậm miệng lại.

Rất nhanh, chiếc xe của bọn họ đến nơi - một khách sạn năm sao ở trung tâm thương mại của Hamore.

Có người nói, từ trên tầng cao nhất của khách sạn có thể nhìn ra toàn cảnh khu vực trung tâm của Hamore. Đám người Riviyan quản lý năm công ty lớn không thể đều làm việc một chỗ, nhưng ở trên tầng cao của khách sạn lại có thể nhìn thấy tất cả.

Mọi người vây quanh Bạch Tiểu Thăng đi vào khách sạn, nhờ nhân viên phục vụ đưa hành lý vào phòng rồi đi thẳng tới nhà hàng.

Lúc này đã gần đến buổi trưa, cũng chính là giờ ăn cơm.

Trong khách sạn này cũng có chỗ ăn dành cho người Trung Quốc, đám người Riviyan xem như cố ý đặt ở đó.

Bạch Tiểu Thăng đến mới phát hiện ra, nhà hàng Trung Quốc này rất tốt, được trang trí theo phong cách của Trung Quốc, lấy các vật làm bằng gỗ là chính. Nhân viên phục vụ đều mặc trang phục nhà Hán, cũng lộ ra phông thái khác.

Chờ đến phòng đã đặt trước, Bạch Tiểu Thăng càng âm thầm gật đầu.

Không nói tới bày biện, chỉ riêng ba mặt đều bằng kính làm cho tầm mắt được mở rộng vô hạn, khiến cho lòng người thoải mái.

- Phó chủ tịch Bạch Tiểu Thăng, ngài xem chỗ đó, trong đó chính là công ty của tôi. Tổng bộ của ba công ty chúng tôi đều là cao ốc thuộc về sản nghiệp của tập đoàn.

Riviyan chỉ vào một tòa nhà lớn đối diện, rất là kiêu ngạo giới thiệu với Bạch Tiểu Thăng giới thiệu.

Mười năm trước, ở đây còn không phải là khu trung tâm thương mại Hamore, cũng không có bất kỳ dấu hiệu phát triển nào. Là Riviyan mắt sáng, cảm thấy nơi đây rất có triển vọng, mười năm, hai mươi năm sau tất nhiên sẽ thể hiện ra, cho nên mới kiên quyết mua một mảnh đất và xây dựng trụ sở chính ở đây.

Mười năm sau, bên này phong cảnh vô hạn, bọn họ cũng sớm chiếm được khu vực tốt nhất tấc đất tấc vàng.

Nói tới chuyện này, Riviyan thật lòng rất tự hào.

Thấy Bạch Tiểu Thăng nhìn tòa nhà phía xa kia và khẽ gật đầu, Olmo nhân cơ hội “tái hiện lại vinh quang” cho Riviyan:

- Phó chủ tịch Bạch Tiểu Thăng, sợ rằng ngài còn không biết, lúc này tòa nhà lớn được định giá lên tới chục tỷ đô la, là kiến trúc nổi tiếng nhất trên bảng xếp hạng của Bắc u. Nhưng là ngài Riviyan chỉ dùng không đến một phần mười chi phí để xây dựng lên. Đây chính là một cuộc đầu tư thần thoại được lưu truyền trong giới kinh doanh Hamore đấy.

Olmo ra sức kể cho Bạch Tiểu Thăng nghe.

Riviyan ở bên cạnh mỉm cười lắng nghe, cũng hưởng thụ những lời khen tặng của mọi người ở bên cạnh.

- Không tệ, ngài Riviyan quả thật có ánh mắt và ý nghĩ đầu tư rất lợi hại.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười khen.

Đây vốn là lời khen lại làm cho trong lòng Riviyan mơ hồ có chút không hài lòng.

Bởi vì lời Bạch Tiểu Thăng nói thật sự quá nhẹ nhàng!

Thật giống như vụ đầu tư vĩ đại của mình là vô cùng tầm thường vậy.

Có thể đây chính là một sự đố kỵ. Trong lòng Riviyan thầm nghĩ.

Ông ta cho rằng đây là sự ghen tỵ của Bạch Tiểu Thăng đối với mình.

Đứng phía sau đám người, Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh nhìn nhau, hai người cũng bất giác lộ ra sự cười nhạo mà người ngoài khó phát hiện ra.

Riviyan không hề che giấu sự vênh váo và đắc ý của mình khi Olmo kể ra "Chiến tích" này của mình.

Nhưng ông ta làm sao biết được, người trẻ tuổi vẫn luôn bên cạnh mỉm cười lắng nghe, mấy năm trước đã dựa vào năng lực quan sát và thủ đoạn của mình làm hai mươi doanh nghiệp bay lên.

Trước mắt, tất cả doanh nghiệp tư nhân của Bạch Tiểu Thăng, bảy nhà là ông trùm cấp thế giới trong ngành, tám nhà là doanh nghiệp đa quốc gia và xuyên lục địa, số còn lại đều nổi tiếng ở các nước trong lục địa của mình.

Chiến tích đầu tư huy hoàng như vậy, Bạch Tiểu Thăng lại không khoe khoang với bên ngoài tới một lời!

So với Bạch Tiểu Thăng, Riviyan đúng là kiến thức nông cạn...

Thời gian còn lại, mọi người đều chỉ vị trí công ty của mình cho Bạch Tiểu Thăng nhìn.

Lúc này, Riviyan không còn mấy hứng thú, chờ mọi người giới thiệu xong, lại mời Bạch Tiểu Thăng ngồi vào vị trí.

Từng món ăn nhanh chóng được đưa lên, vẫn tính là chính tông, dĩ nhiên đã trải qua bản thổ hóa "Thay đổi", ăn hơi kỳ lạ.

Nhưng cũng may Bạch Tiểu Thăng là một người có thể ăn ra sự tinh tế của món ăn ngon, thức ăn thô cho vào miệng cũng không hề xoi mói.

Trong lúc đang ăn cơm, Bạch Tiểu Thăng vẫn thông qua mọi người để tìm hiểu rõ hơn về rất nhiều tình huống.

Ở dưới nguy cơ về kinh doanh lần này, Nadian đã xuất hiện một vài điều chỉnh về kinh tế, bọn họ cũng tích cực bàn bạc, muốn gắn bó ổn định với tồn tại cấp quốc gia trong gia đình hoàng gia Aisha. Mà trước đây bên này Hamore từng xuất hiện qua trải qua chấn động nhỏ, đều không gây ra tổn thất quá lớn.

Nhưng Hamore là đại bản doanh của các doanh nghiệp đa quốc gia, việc kinh doanh của mọi người lại trải rộng các nơi, thậm chí trong nước Nadian cũng chỉ là một phần, thậm chí là một phần nhỏ.

Mọi người lo lắng đều là các vụ kinh doanh được tản ra ở khắp Bắc u.

Nhưng cho dù biết rõ có chấn động lớn sắp tới, cũng không có mấy công ty có thể co lại toàn diện, trên phương diện thời gian cũng không cho phép.

Cần phải giảm nguy cơ toàn cục xuống đến mức thấp nhất, thật ra đây cũng là chuyện khiến Bạch Tiểu Thăng đăm chiêu lo lắng.

Khi những người bên canh than ngắn thở dài, Riviyan lại để dao dĩa xuống, bộ dáng vẻ mặt rạng rỡ nói với mọi người ngay trước mặt Bạch Tiểu Thăng:

- Thật ra, các vị, không chỉ có chúng ta nóng lòng ứng phó với tình trạng trước mắt, những công ty đa quốc gia ở Hamore đã sớm nghe tin lại lập tức hành động, bọn họ đang vạch ra một kế hoạch lớn. Mà tôi có may mắn dựa vào quan hệ nhân mạch nhiều năm đã tìm hiểu được, thậm chí tham dự vào trong đó!

Mọi người đang ngồi nghe vậy thì không khỏi giật mình nhìn Riviyan.

Thật ra có người biết chuyện Riviyan vừa nói, thậm chí từng muốn tham dự vào trong đó nhưng trước sau không có cách nào.

Không ngờ, Riviyan lại có thể đi trước một bước!

Không trách người ta có thể lấy giá một phần mười để nắm giữ một tòa nhà lớn đắt tiền nhất ở Hamore.

- Tôi cũng nghe nói về chuyện những công ty đa quốc gia Hamore đang làm, bọn họ thành lập một liên minh để cùng ứng phó với nguy cơ!

- Thật sao? Chuyện khi nào vậy? Đó là những công ty đa quốc gia nào thế?

- Còn có chuyện này à? Thế mà tôi lại không hề hay biết. Nào, anh nói cụ thể thử xem!

- Tôi biết cũng không nhiều, nhưng ngài Riviyan nói thế, tôi tin tưởng ông ấy còn hiểu rõ hơn tôi.

- Ngài Riviyan, ngài có thể nói cụ thể một chút không?!

Lúc này mọi người mồm năm miệng mười nói, ánh mắt nóng bỏng.

Bạch Tiểu Thăng cũng nhìn về phía Riviyan.

Sở dĩ trước đó Riviyan không có để lộ ra mà chọn vào thời khắc quan trọng này mới nói, cũng là muốn kiếm chút danh vọng trước mặt Bạch Tiểu Thăng.

Thấy mọi người nhiệt tình như vậy, ông ta lập tức mỉm cười nói:

- Được, vậy tôi lại nói một chút với mọi người!

Bạn cần đăng nhập để bình luận