Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2076: Gặp mặt nói chuyện (2)

Ngài Brown đã mở miệng, chậm rãi nói:

- Là doanh nghiệp duy nhất của tập đoàn ở khu Châu Phi làm về đất hiếm. Ngài Bạch có thể không biết tính quan trọng và trọng lượng của nó. Tôi có thể nói vậy, năm doanh nghiệp của tôi bị ngài xét xử cộng lại, ngay cả kéo theo các doanh nghiệp trên dưới có liên quan đến bọn họ cũng không quan trọng bằng nửa công ty Huyền Kim. Nó nắm giữ 23% sản lượng đất hiếm ở Hisuri. Bản thân tôi cũng rất coi trọng nó. Đây là doanh nghiệp do tôi trực tiếp quản lý. Sáu tháng cuối năm bên này còn muốn tăng thêm bảy công ty con, làm doanh nghiệp phụ thuộc vào dây chuyền sản nghiệp của nó. Hàng năm, những người muốn nói chuyện hợp tác với tôi, có những nhà tài phiệt hàng đầu của Châu u, Bắc Mỹ, Nam Mỹ. Bọn họ cho ra điều kiện vô cùng hậu đãi, bọn họ cho ra kỹ thuật, tài chính cũng có thể ủng hộ cho bên phía tôi không ngừng hoàn thiện dây chuyền sản nghiệp. Bên Trung Quốc có thể cho ra điều kiện gì?

Ngài Brown nói những lời này cũng không tính ngắn, cuối cùng vừa hỏi thì Bạch Tiểu Thăng lập tức không lời chống đỡ.

Đàm phán còn chưa bắt đầu, ngài Brown làm vậy xem như đã nâng bậc cửa lên cực cao, xem ra ngài Brown không có hứng thú lắm với cuộc hợp tác lần này?

Không biết có phải thật sự vì mình, làm cho ngài Brown cố ý gây khó dễ với hợp tác lần này không...

Bạch Tiểu Thăng không có cách nào xác nhận được điều này, lập tức thầm thở dài.

Bạch Tiểu Thăng cho rằng sau này mình vẫn phải đề nghị Hầu Doãn Thành phái đám người Lục Vân hoặc Giả Thành Sơn đi trao đổi lại, có lẽ sẽ có cơ hội xoay chuyển.

Bạch Tiểu Thăng nghĩ tới đây liền nói:

- Doanh nghiệp bên phía Trung Quốc có ưu thế về lĩnh vực đất hiếm khác với những quốc gia khác. Tôi vẫn hy vọng ngài Brown suy nghĩ kỹ, nếu như ngài Brown thật không có hứng thú, vậy tôi...

- Không, tôi cảm thấy rất có hứng thú đối với việc hợp tác cùng doanh nghiệp Trung Quốc.

Đầu điện thoại bên kia, ngài Brown chuyển đề tài, bỗng nhiên nói ra một câu như vậy.

Điều này làm cho Bạch Tiểu Thăng cũng phải sửng sốt.

Ngài Brown nói chuyện thay đổi quá nhanh, mình cũng phải "lật xe".

- Nói đến cũng khéo, tôi đang thị sát ở trụ sở chính của công ty Huyền Kim. Tôi nghe nói bây giờ ngài Bạch ở thành phố Moribido? Chỗ ấy cách chỗ này của tôi chỉ có hai giờ đi đường, không bằng ngài Bạch qua đây, chúng ta nói chuyện, thế nào?

Ngài Brown khẽ cười nói một tiếng.

Ngài Brown đã ở công ty Huyền Kim thành phố Kaido rồi sao?

Bạch Tiểu Thăng không khỏi kinh ngạc, anh còn tưởng rằng ngài Brown vẫn ở Naria.

Hành trình này cũng khá nhanh đi!

Sau thoáng giật mình, Bạch Tiểu Thăng cũng vội cười và nói:

- Không ngờ ngài Brown đang ở thành phố Kaido, vậy tôi nhất định sẽ đi qua. Nếu ngài bằng lòng bàn chuyện hợp tác, tôi sẽ dẫn theo một vài người có liên quan trong Đoàn thương nghiệp.

- Không cần, ngài tới là được rồi.

Ngài Brown nói.

Bạch Tiểu Thăng hơi ngập ngừng nhưng cũng đồng ý:

- Cũng được!

Chuyện này nói vậy không thể tốt hơn, do dự không chừng sẽ xảy ra biến hóa.

- Bây giờ là tám giờ sáng. Ngài Bạch qua đây cũng mất khoảng hai giờ đi đường. Tôi sẽ chờ ngài ở đây. A, tôi còn có chuyện khác phải đi xử lý, ngài phải nhanh lên một chút.

Trong điện thoại, ngài Brown nói.

Bạch Tiểu Thăng tất nhiên đồng ý về điểm này:

- Vậy tôi sẽ lập tức lên đường qua đó.

- Vậy tôi lại chờ ngài đại giá, sẽ gặp mặt trò chuyện sau.

Ngài Brown cao giọng nói.

- Không dám nhận, đến lúc đó tôi sẽ gặp mặt nói chuyện với ngài!

Hai bên khách sáo nói một câu, cuối cùng ngắt điện thoại.

Bạch Tiểu Thăng bỏ điện thoại xuống, trầm ngâm hai phút mới gọi Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh bước vào, nói rõ tình hình cho hai người nghe.

Hai người này cũng vừa kinh ngạc vừa nghi ngờ.

- Không ngờ ngài Brown đang ở thành phố Kaido? Ông ấy muốn trực tiếp gặp mặt trò chuyện hợp tác với anh à? Đây xem như là chuyện tốt. Nhưng sao em có cảm giác ông ta sẽ lấy chuyện này ra gây khó dễ với anh để trút giận vậy.

- Đúng là không thể tin nổi. Hôm qua không phải là nói ông ta ở Naria sao? Ông ta bay suốt đêm tới à? Ông ta nói muốn gặp anh Tiểu Thăng, lại nói mình còn có chuyện khác, bảo chúng ta nhanh chóng qua đó, giống như là tranh thủ thời gian gặp chúng ta một lát vậy. Điều này có chút quá đáng rồi... Nhưng bằng lòng gặp mặt trò chuyện thì lúc nào cũng tốt. Chỉ có điều sao tôi cảm thấy không tự nhiên vậy...

Bạch Tiểu Thăng nhún vai, mỉm cười và nói với hai người:

- Các người không cần suy nghĩ nhiều nữa, nếu thật sự phân tích thì tình hình có trăm nghìn biến hóa, phân tích cũng không xong. Các người nhanh đi chuẩn bị đồ, tôi đi nói với cục trưởng Hầu một tiếng, chúng ta sẽ tập hợp ở cửa.

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh lập tức gật đầu, chân đi rất nhanh rời khỏi khu làm việc của từng người.

Bạch Tiểu Thăng cũng chạy về phía chỗ Hầu Doãn Thành.

Đến phòng làm việc tạm thời của Hầu Doãn Thành, Bạch Tiểu Thăng nói sơ qua về tình hình.

Hầu Doãn Thành cũng vui vẻ nói:

- Đồng ý nói chuyện là tốt rồi. Không ngờ mới bắt đầu mà cậu đã nói chuyện với ngài Brown, hợp tác này có thể chắc tới tám chín phần rồi. Nếu vậy, tôi sẽ chuẩn bị xe đưa các cậu đi!

Bạch Tiểu Thăng lập tức mỉm cười và gật đầu.

- Lại nói tiếp, lần này chúng ta rất có khả năng sẽ nổ pháo hai lần.

Trên mặt Hầu Doãn Thành mừng rỡ, nói với Bạch Tiểu Thăng:

- Cậu biết chưa? Ngài Giả Thành Sơn của tập đoàn Giả thị đã có một vụ hợp tác không nhỏ khác với gia tộc của doanh nghiệp đất hiếm khác. Tôi cũng mới biết vào sáng nay thôi. Ngài Giả Thành Sơn đã khởi hành đi bàn chuyện hợp tác với bọn họ, nếu không có gì ầm ĩ thì buổi chiều các cậu trở về, chúng ta sẽ là song hỷ lâm môn!

Nghe Hầu Doãn Thành nói vậy, Bạch Tiểu Thăng cũng cảm thấy vui mừng, đồng thời trong lòng có cảm giác thoải mái hơn.

Hôm qua, không phải Hầu Doãn Thành đã từng nói qua sao? Chỉ cần bàn bạc hợp tác thành công với một doanh nghiệp, trong năm nhà chiếm được bốn nhà, cũng có thể ăn nói được với bên trên và bên dưới.

Nói cách khác cho dù anh và ngài Brown bên kia đàm phán thất bại, hình như cũng không quá nghiêm trọng...

Đương nhiên, đây chỉ là chút suy nghĩ trấn an lóe lên trong lòng Bạch Tiểu Thăng mà thôi.

Bạch Tiểu Thăng cũng xem như là một người dụng tâm, hiếu thắng, chỉ cần có khả năng anh cũng muốn thúc đẩy hợp tác.

Sau khi báo với Hầu Doãn Thành xong, Bạch Tiểu Thăng vội vàng chạy tới dưới tầng.

Trong đại sảnh tầng một, Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh đã chờ sẵn ở nơi đó. Tài xế do Hầu Doãn Thành sắp xếp cũng đến nơi, đúng là một khắc cũng không dám chậm trễ.

Tài xế kia là người của sứ quán nên xem như cũng quen thuộc với nơi đây.

- Đi thôi, hai giờ, chúng ta đến thành phố Kaido.

Bạch Tiểu Thăng nói với mọi người.

- Hai giờ?!

Kết quả tài xế chịu trách nhiệm lái xe lại có vài phần ngập ngừng:

- Có thể không chạy tới kịp đâu, phải hai tiếng rưỡi may ra còn đủ.

Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh lập tức nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng cười, trấn an tài xế kia:

- Dưới tình huống bảo đảm an toàn, cứ cố gắng hết sức là được. Chúng ta đã di chuyển không ngừng qua đó, thêm bớt chút thời gian thì tôi sẽ trao đổi với bên kia ở trên đường.

Người tài xế kia nghe Bạch Tiểu Thăng nói vậy, mới gật đầu, dẫn theo bọn họ ra ngoài.

Chẳng bao lâu, đám người Bạch Tiểu Thăng ngồi lên xe xuất phát.

Trên đường, Bạch Tiểu Thăng trao đổi thêm với Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh.

Nếu như ngài Brown kia không để ý tới mâu thuẫn lúc trước, Bạch Tiểu Thăng cũng muốn doanh nghiệp dưới sự quản lý của mình triển khai hợp tác sâu với bên này, thậm chí khi bắt đầu hợp tác sẽ tăng thêm chút lợi ích, hòa khí sinh tài, phát tài lâu dài, chỉ cần quan hệ hai bên hài hòa dù sao cũng sẽ là cả hai cùng thắng.

Thoáng một cái đã hơn hai giờ.

Khi thấy thành phố Kaido ở phía xa, Bạch Tiểu Thăng lấy điện thoại di động ra gọi cho ngài Brown, nói cho bên kia biết mình sẽ tới muộn một chút.

Lúc này, tốc độ xe của bọn họ đã là giới hạn cao nhất trên đường rồi, thật sự không nhanh hơn được.

Kết quả, Bạch Tiểu Thăng gọi điện thoại hai lần, bên kia đều báo bận.

Hắn nghĩ chắc ngài Brown kia đang bận, không phải ông ta nói đang khảo sát ở công ty Huyền Kim sao.

Bạch Tiểu Thăng nghĩ tới đây liền cất điện thoại đi.

Nếu như gọi tiếp, nói không chừng làm phiền người ta thì tình hình lại không ổn.

Lại nữa nói, có hai cuộc điện thoại gọi nhỡ, cũng chứng minh sự thực là mình muốn trao đổi, ngài Brown thấy, có thời gian cũng sẽ gọi lại.

Bạch Tiểu Thăng không tiếp tục gọi nữa.

Chẳng bao lâu, xe của bọn họ tiến vào thành phố Kaido. Tài xế theo hướng dẫn tìm đến công ty Huyền Kim.

Cái gì gọi là doanh nghiệp lớn?

Vùng này, khắp tầm mắt, bất kể là đặt tên cho tòa nhà hay là tên đường đều có thể thấy được bóng dáng của "Huyền Kim", làm cho ba người Bạch Tiểu Thăng cũng không khỏi ngạc nhiên.

Rõ ràng doanh nghiệp này là một mảnh trời nhỏ.

Chờ tới khi đến tòa nhà của công ty Huyền Kim, mắt thấy tòa nhà cao mấy chục tầng, cũng có chút bóng dáng của tập đoàn quốc tế.

Ba người Bạch Tiểu Thăng từ biệt tài xế đi vào tòa nhà, một đường đi thẳng tới chỗ lễ tân và nói ra thân phận của mình.

Lúc này, lễ tân gọi điện thoại đi.

Chẳng bao lâu, một người đàn ông da đen cười tít mắt xuống tiếp đón đám người Bạch Tiểu Thăng, nói là một thành viên trong đoàn trợ lý của ngài Brown.

Người đàn ông kia dẫn đám người Bạch Tiểu Thăng lên tầng, đến một gian phòng khách thì mời bọn họ vào ngồi, đồng thời đưa cà phê tới.

Ba người Bạch Tiểu Thăng cho rằng ngài Brown sẽ xuất hiện, kết quả trái chờ phải chờ cũng không có ai xuất hiện nữa, lại giống như bọn họ bị lãng quên vậy.

Chờ suốt hai giờ, đám người Bạch Tiểu Thăng thật sự không nhịn được, nhờ người gọi người vừa tiếp đón bọn họ tới.

- Ngài Brown đâu, bao giờ thì ông ấy mới có thể gặp chúng tôi?

Bạch Tiểu Thăng đi thẳng vào vấn đề.

Tốt xấu gì thì chức vụ của Bạch Tiểu Thăng bây giờ cũng không thua kém ngài Brown, làm sao có thể chờ không giới hạn giống như gặp lãnh đạo vậy.

Người đàn ông da đen lập tức cười lộ ra hàm răng trắng bóc:

- Ngài Brown à, ngài ấy vốn không ở đây mà ra ngoài thăm viếng rồi. Ngài Bạch, ngài và ngài Brown giao hẹn hai giờ sau gặp, đúng không? Khi ngài qua đã quá giờ rồi. Ngài Brown của chúng tôi lại là người siêu cấp đúng giờ! Muộn một phút cũng không được!

Bạn cần đăng nhập để bình luận