Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2590: Liên minh thương mại Hamore (2)

Vẻ mặt Riviyan có phần trầm xuống.

Ông ta nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng, nặn ra một nụ cười nói:

- Không biết Phó chủ tịch Bạch Tiểu Thăng, ngài có cách nhìn tn về chuyện này?

- Là ủng hộ chúng tôi nắm bắt cơ hội này, hay muốn bảo chúng tôi bo bo giữ mình, cô lập hành sự.

Riviyan thấy, mình sớm trao đổi bàn bạc chuyện này rồi, Phó chủ tịch Bạch Tiểu Thăng trẻ tuổi này chỉ cần ngồi mát ăn bát vàng, thậm chí xảy ra vấn đề cũng có thể đổ lên trên người mình, lúc này nếu còn do dự thì thật không biết còn xương cốt còn có chút dũng cảm nào nữa không.

- Chọn phía thành hàng là một chuyện rất nguy hiểm.

Bạch Tiểu Thăng dường như hiểu ra điều gì, lại thuận miệng nói ra ý của mình.

Riviyan thấy người trẻ tuổi này không đủ quyết đoán, lời nói ra hình như có nhiều lo lắng liền nói ngay:

- Vậy ngài có thể đã sai rồi. Ngài Beckin chính miệng nói với tôi, ngài ấy hợp tác với gia tộc Milutlo là quyết định sau khi phán đoán tình hình. Nếu tương lai gia tộc Falklin lại chiếm thế thượng phong, chúng ta còn có thể hợp tác với bọn họ. Mọi người đều ở trong giới kinh doanh, chỉ có lợi ích bền vững lâu dài không có kẻ địch vĩnh viễn, mọi người đều biết điểm ấy. Gia tộc Falklin đó là một trong mấy tập đoàn tài chính đứng đầu thế giới, tôi nghĩ bọn họ sẽ không lòng dạ nhỏ mọn, hơn nữa bọn họ muốn trút cơn giận dữ, cũng là sẽ không trút giận vào mấy công ty không tên không có hậu trường, tập đoàn phía sau chúng ta, tập đoàn Chấn Bắc chúng ta là tồn tại sánh ngang với bọn họ! Trừ khi bọn họ muốn khai chiến với cả hai mặt, bằng không sẽ không dám nhằm vào chúng ta!

Riviyan tự cho rằng mình đặc biệt có lý nói một hồi, hình như vẫn chưa làm cho Bạch Tiểu Thăng dao động được.

Bạch Tiểu Thăng vẫn là dáng vẻ như đang ngẫm nghĩ, cân nhắc lợi và hại.

Trong mắt Riviyan mơ hồ có phần mất kiên nhẫn.

Lúc này, Phó chủ tịch Bạch Tiểu Thăng không có bất kỳ tin tức tình báo mới nào, không có bất kỳ dụng cụ kiểm tra nào, thật không biết cậu ta ở đây giả vờ giả vịt đang suy nghĩ cái gì!

Rõ ràng, mình đã chuẩn bị đầy đủ, cậu ta còn nhìn trước ngó sau cái rắm à!

Tập đoàn phái tới một Phó chủ tịch như thế, đúng là quá thất bại...

Riviyan cố gắng hết sức sùng bái Liên minh thương nghiệp Hamore, làm sao có thể cảm động Bạch Tiểu Thăng. Cho dù là Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh cũng thầm buồn cười.

Liên minh thương nghiệp Hamore, nói trắng ra, đó chính là một tổ chức tạm thời gió chiều nào xoay chiều ấy, tồn tại bên trong còn nghi ngờ lẫn nhau, có thể làm được chuyện gì chứ.

Mà doanh nghiệp của bản thân Bạch Tiểu Thăng lại đồng lòng nhất trí, thực lực gấp mấy lần bọn họ, càng khỏi phải nói Bạch Tiểu Thăng còn có liên minh thương mại trên thế giới, còn có tài nguyên hậu trường giống như gia đình hoàng gia Aisha.

Bạch Tiểu Thăng sẽ để mắt tới Liên minh thương nghiệp Hamore đó sao? Điều đó thật sự quá nực cười!

Riviyan ở trước mặt Bạch Tiểu Thăng đĩnh đạc nói những lời ba hoa chích chòe, quả thật là múa rìu qua mắt thợ...

Lúc này, Bạch Tiểu Thăng lấy lại tinh thần, trong ánh mắt chăm chú của Riviyan cùng mọi người, anh mở miệng nói:

- Chuyện này, tôi cho rằng vẫn cần phải bàn bạc kỹ hơn.

Riviyan nghe vậy, ánh mắt tối lại.

Trong lúc Riviyan còn muốn tiếp tục thử khuyên bảo, cửa phòng riêng chợt vang lên tiếng gõ, sau đó có người đẩy cửa bước vào, đi nhanh tới bên cạnh Riviyan và ghé sát tai mấy câu.

Riviyan nghe xong thì mắt chợt sáng lên, gật đầu không ngừng, lại khẽ căn dặn vài câu.

Người cấp dưới này nhận được chỉ thị liền lui ra ngoài.

Lúc này Riviyan mới tự mình báo cáo với Bạch Tiểu Thăng:

- Ngài Bạch, ngài Beckin mà tôi nhắc đến đã tới rồi, vẫn dẫn theo một người khác, một người khách đặc biệt đến từ gia tộc Milutlo!

- Ngài có muốn gặp mặt một lần hay không?

Riviyan dò hỏi.

Mọi người vẫn vừa ăn vừa nói chuyện, thật ra bây giờ cũng đã ăn gần xong rồi, lúc này cũng không phải là không thể tiếp khách.

Bạch Tiểu Thăng cũng có chút hứng thú với liên minh công ty đa quốc gia thương mại ở chỗ Hamore này, cũng muốn gặp xem ngài Beckin là người thế nào, cũng muốn gặp người của gia tộc Milutlo.

Lúc này Bạch Tiểu Thăng đặt dao nĩa xuống, cầm lấy khăn ăn lau tay nói:

- Được, vậy làm phiền ngài Riviyan thu xếp.

Riviyan thấy thế, cho rằng Bạch Tiểu Thăng thay đổi ý định thì lập tức tươi cười nói:

- Được, vậy tôi sẽ sắp xếp cho ngài gặp hai người khách kia một lần.

Riviyan nói dứt lời liền khom lưng về phía Bạch Tiểu Thăng, đứng dậy rời chỗ và đi.

Bạch Tiểu Thăng nhìn theo bóng lưng của Riviyan, chỉ cười cũng không có quá nhiều cảm xúc.

Olmo lại nhân cơ hội ở bên cạnh nói:

- Phó chủ tịch Bạch, tôi thấy lời ngài Riviyan nói cũng là một cơ hội, ngài không ngại nghiêm túc suy nghĩ thêm một chút đi. Nếu ngài có thể làm ra một thành tích trước các vị Phó chủ tịch được phái ra ngoài lần này, nói vậy hẳn sẽ được tán dương trong khắp tập đoàn.

Olmo làm vậy là tới đánh trợ công giúp Riviyan.

Thứ nhất, cô ta cảm thấy chuyện này rất có triển vọng, có thể lấy được công lao.

Thứ hai, cô ta cũng muốn tạo tình nghĩa với Riviyan trong chuyện này, sau này có gì cần trợ giúp, chắc hẳn Riviyan cũng sẽ phải trả lại một ân tình.

- Tôi sẽ nghiêm túc suy nghĩ.

Bạch Tiểu Thăng chỉ nhìn Olmo cười nhạt, lời nói ra cũng bình thản không có gì lạ.

Olmo chỉ đành phải mỉm cười, rất thức thời không nói gì thêm nữa.

Cho dù Olmo cũng kiêu ngạo như Riviyan nhưng lại có tâm tư khôn khéo, tuyệt đối sẽ không lộ liễu chống đối một cấp trên.

Không bao lâu, Riviyan quay lại, mời Bạch Tiểu Thăng tới quán cà phê bên cạnh. Ông ta đã sắp xếp cho Bạch Tiểu Thăng tiếp khách ở đó.

Bạch Tiểu Thăng gật đầu đứng dậy, dẫn theo mọi người đi cùng Riviyan qua đó.

Quán cà phê kia ở ngay bên cạnh quán ăn Trung Quốc, không ngờ lại có phòng trà theo kiểu Trung Quốc được trang trí trang nhã, chỉ có điều diện tích bên trong không lớn.

Nếu có hơn mười người ngồi thì có vẻ hơi chật.

Bạch Tiểu Thăng là nhân vật chính muốn gặp ngài Beckin và cả người trong gia tộc Milutlo, Riviyan làm người trung gian cũng cần tham dự.

Cho nên chỉ có hai người bọn họ vào phòng, những người còn lại ngồi uống cà phê, chờ đợi ở trên ghế dài ngoài quán cà phê.

Bên này Riviyan bố trí cho Bạch Tiểu Thăng xong liền xoay người đi mời khách.

Bạch Tiểu Thăng vừa nhấp một hớp trà, cửa phòng riêng đã bị đẩy ra. Riviyan quay lại, trên mặt tươi cười.

Có hai người đi theo sau lưng ông ta.

Đó là một nam một nữ, người đàn ông khoảng hơn năm mươi tuổi, mập lùn, vẻ ngoài chưa tính là đẹp, thậm chí có thể nói là hơi xấu, nhưng rất có khí thế.

Một người phụ nữ khác lại vừa vặn ngược lại, hơn hai mươi tuổi, không chỉ xinh đẹp còn có làn da trắng như tuyết, đôi chân dài thẳng gây ấn tượng sâu sắc với người khác.

Một nam một nữ, một già một trẻ, một xấu một đẹp, thật sự có phần tôn nhau lên.

- Phó chủ tịch Bạch Tiểu Thăng, vị này chính là ngài Beckin doanh nghiệp nổi tiếng ở Hamore chúng tôi, cũng là Phó chủ tịch Liên minh thương mại Hamore đức cao vọng trọng!

Riviyan mỉm cười giới thiệu cho Bạch Tiểu Thăng.

Theo phép lịch sự, Bạch Tiểu Thăng mỉm cười, giơ tay mời ngài Beckin ngồi xuống.

Cho dù Beckin kinh ngạc khi thấy Bạch Tiểu Thăng trẻ tuổi, nhưng trên mặt vẫn tươi cười, tiến lên chủ động giơ tay ra nói:

- Phó chủ tịch Bạch Tiểu Thăng, chào ngài!

Tập đoàn Chấn Bắc là tồn tại không thua gì hai gia tộc lớn. Phó chủ tịch tập đoàn Chấn Bắc cũng là nhân vật Beckin chờ mong được leo lên!

Bạch Tiểu Thăng bắt tay và tùy ý khách sáo hai câu.

Đôi mắt đẹp của người phụ nữ bên cạnh trước sau vẫn đảo qua trên người Bạch Tiểu Thăng trên, không ngừng quan sát anh, hình như cảm thấy anh còn trẻ như vậy đã làm Phó chủ tịch tập đoàn Chấn Bắc, thật sự quá khoa trương.

- Vị này là cô Jami của gia tộc Milutlo!

Riviyan ở bên cạnh lại giới thiệu.

Jami tiến lên, thản nhiên cười nói với Bạch Tiểu Thăng:

- Ngài là lãnh đạo trẻ tuổi, đẹp trai nhất mà tôi đã từng gặp, đúng là hân hạnh gặp mặt!

Jami nói xong giơ bàn tay nhỏ nhắn và trắng mịn về phía Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng cười, bắt tay và đáp lễ:

- Cô Jami cũng là sứ giả xinh đẹp và gợi cảm nhất mà tôi đã từng gặp, hy vọng giao lưu giữa chúng ta vui vẻ!

Bạn cần đăng nhập để bình luận