Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2599: Vinh dự áp chế (2)

- Tôi rất tò mò, gia đình hoàng gia Aisha trở thành người phát ngôn cho gia tộc Milutlo từ lúc nào vậy?

Bạch Tiểu Thăng cười nhạo nói:

- Tôi nhớ gia đình hoàng gia Aisha trước kia sớm đã lần lượt gặp mặt người của hai gia tộc lớn, biểu thị bằng lòng hợp tác với cả hai, tính đứng trung lập, không can thiệp vào chuyện xung đột, trong thương trường chỉ nói chuyện thương trường mới là mục đích của gia đình hoàng gia.

Không thể nghi ngờ, lời nói này Bạch Tiểu Thăng là đang chất vấn Claude.

Cho dù vô cùng thưởng thức người trẻ tuổi này, nhưng bị trực tiếp chỉ trích như vậy cũng làm cho Claude có chút không vui, sắc mặt hơi trầm xuống.

- Ngài Bạch Tiểu Thăng, ngài nói lời này chính là đang chất vấn gia đình hoàng gia Aisha đấy.

Claude chậm rãi nói.

- Không dám.

Bạch Tiểu Thăng bình tĩnh trả lời.

Claude cười lạnh nói:

- Vậy thì chính là đang chất vấn tôi.

- Tôi cũng không nói như thế. Chỉ có điều ngài Crowder làm Đoàn trưởng Đoàn viếng thăm thương mại của gia đình hoàng gia Aisha, quả thật không nên làm thuyết khách cho người khác, sẽ có hại cho thân phận của ngài.

Bạch Tiểu Thăng nói.

- Ngài như vậy là đang dạy tôi làm việc, còn nói không phải là chất vấn.

Claude rũ mí mắt xuống, nhìn Bạch Tiểu Thăng nói:

- Ngài cũng biết, tôi là người nhận được huân chương kỵ sĩ bạc ba sao, huân chương kỵ sĩ vàng hai sao, chỉ riêng những lời này của ngài đã có thể bị xem là vô lễ đối với gia đình hoàng gia Aisha rồi!

Lúc Claude nói lời này vô cùng nghiêm túc, giọng nói cũng lộ ra vài phần nghiêm khắc.

Nếu nói đàng hoàng không được, Claude cũng muốn mượn uy danh của gia đình hoàng gia Aisha để chèn ép sự cao ngạo của người trẻ tuổi này.

- Huân chương kỵ sĩ bạc ba sao, huân chương kỵ sĩ vàng hai sao.

Bạch Tiểu Thăng thì thào nhớ kỷ hai quang đặc biệt này, tay thò vào trong túi của mình và móc ra một vật, nhẹ nhàng đặt lên bàn, đẩy tới trước người Claude.

- Tôi cũng mang đến một huân chương, ngài Crowder xem qua đi.

Bạch Tiểu Thăng nói xong liền nhấc tay, để lộ ra thứ phía dưới.

Từ khi Bạch Tiểu Thăng lấy đồ ra, Claude đã bắt đầu nhìn động tác trong tay anh với ánh mắt nghi ngờ. Đợi tới khi Bạch Tiểu Thăng lấy tay ra, con ngươi của ông ta lập tức in bóng ngược của một thứ hình tròn bằng kim loại.

Đây chính là phần quà tặng sau khi Bạch Tiểu Thăng cứu hoàng tử nhỏ Charlie năm đó.

Ban đầu, Bạch Tiểu Thăng biết được Claude có thêm hai vinh dự, cho nên mang cái này qua, tính định dựa vào cái này để thân thiết với Claude một chút, nhận được cơ hội nói chuyện giao lưu riêng.

Nhưng không ngờ anh lại phải dùng tới nó trong tình huống như thế.

Chỉ vừa nhìn, toàn thân Claude lại giống như bị sét đánh, trên gương mặt đầy vẻ khó tin, mắt cũng trợn tròn.

- Đây là... Huân chương kỵ sĩ vàng ba sao!

Claude thất thanh nói:

- Làm sao có thể chứ? Lẽ nào ngài là người trong hoàng tộc Aisha. Không đúng, không đúng, ngài là người Trung Quốc!

- Không phải cứ nhất định là người trong hoàng tộc mới có thể có huân chương này.

Bạch Tiểu Thăng nói.

Những lời này làm cho Claude giật mình liếc nhìn Bạch Tiểu Thăng, cẩn thận nâng huân chương lên và cẩn thận quan sát một lượt, trong miệng lẩm bẩm nói:

- Không phải là người trong hoàng tộc, vậy cũng chỉ có người đã cứu dòng chính trong hoàng thất mới có khả năng được tặng một huân chương như vậy... Sao trước đây tôi chưa từng nghe qua chuyện huân chương này!

Trước đây, sau khi hoàng tử nhỏ Charlie được cứu, gia đình hoàng gia Aisha cũng phong tỏa tin tức, còn chưa có ghi lại huân chương này.

Claude không tin cũng là điều có thể hiểu được.

Dù sao, người trong gia đình hoàng gia ra ngoài, có ai không được bảo vệ nghiêm mật, ai có thể có bản lĩnh uy hiếp tới sự an toàn của bọn họ, ai có thể có bản lĩnh đi nghĩ cách cứu được.

Nhưng sau khi nhìn hết một lượt, bao gồm cả những dấu vết nhỏ bé bí mật nhất, Claude không thừa nhận cũng không được, huân chương này của Bạch Tiểu Thăng chính là đồ thật.

- Cậu, ngài Bạch Tiểu Thăng, ngài… cứu vị điện hạ nào vậy?

Claude lại ngẩng đầu nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng, giọng có chút khàn khàn, thận trọng nói.

Claude phục vụ ở trong gia đình hoàng gia Aisha mấy chục năm, không chỉ là thương nhân, còn có sự kính nể, e sợ và trung thành đối với gia đình hoàng gia.

Đối mặt với người cầm được huân chương kỵ sĩ vàng ba sao, ông ta đã đổi cách xưng hô thành ngài, vô cùng cung kính.

- Có lẽ… ông có thể đi hỏi thử hoàng tử nhỏ Charlie.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nói:

- Khi tôi tới, chúng tôi đã gặp mặt ở sân bay.

- Hoàng tử Charlie, sân bay à?!

Claude bị dọa cho giật mình, thất thanh nói:

- Lẽ nào ngày đó, người mà hoàng tử Charlie đi gặp… là ngài!

Bạch Tiểu Thăng gật đầu.

Claude không hỏi thêm nữa, hai tay dâng huân chương kia cung kính trả cho Bạch Tiểu Thăng.

Phần cung kính này không liên quan gì đến tuổi tác, không liên quan gì đến từng trải, chỉ là lòng kính sợ đối với hoàng gia.

Bạch Tiểu Thăng nhận lại huân chương, Claude liền tươi cười, lắc đầu nói:

- Là tôi nhất thời hoa mắt ù tai, muốn cho cô bé gia tộc Milutlo nợ một ân tình, lại không ngờ đụng phải nòng súng, xấu hổ! Xấu hổ rồi!

- Ngài Crowder cũng là suy nghĩ cho lợi ích của gia đình hoàng gia thôi, không cần tự trách.

Bạch Tiểu Thăng cười, hoàn toàn không vì mình giữ huân chương cấp bậc cao mà có gì khác.

Claude thấy thế lại không khỏi âm thầm gật đầu, càng có thiện cảm với Bạch Tiểu Thăng hơn.

Claude liếc nhìn thời gian, nói với Bạch Tiểu Thăng:

- Ban đầu tôi còn tưởng chỉ đi qua một lát rồi trở về, không ngờ đã tới lúc này rồi, tôi cũng nên đi thôi.

- Ngài Bạch.

Claude lấy từ trong người ra một cái hộp vuông bằng kim loại và mở ra, bên trong có mấy tấm danh thiếp có thể đếm được trên đầu ngón tay, nhưng đều được dát vàng, dát bạc quanh đường viền, vừa nhìn đã biết không phải là vật tầm thường.

Claude lấy ra một tấm và đưa cho Bạch Tiểu Thăng, mỉm cười nói:

- Đây là số điện thoại của tôi, nếu ngài có gì cần giúp đỡ, cả trên phương diện chuyện kinh doanh cũng có thể dặn dò. Ngài là người nhận được huân chương kỵ sĩ vàng ba sao, tất cả tài nguyên của gia đình hoàng gia Aisha đều có thể mở rộng cánh cửa với ngài!

Lời nói này lại không tầm thường, Bạch Tiểu Thăng trịnh trọng nhận lấy tấm danh thiếp kia và cất đi, lại cảm ơn một hồi.

Thu hoạch này thật sự là lớn ngoài sự tưởng tượng của Bạch Tiểu Thăng, chỉ có điều anh tất nhiên vui mừng rồi. Dù sao tiếp theo, anh thật sự sẽ cần tới tài nguyên của gia đình hoàng gia.

Claude mỉm cười đứng lên chào từ biệt Bạch Tiểu Thăng, khi chuẩn bị đi thì nhớ ra điều gì, lại nói với Bạch Tiểu Thăng:

- Cô nhóc nhà Milutlo hình như đã quyết định phải có được ngài, sợ rằng đến tiếp sau còn có thể có thủ đoạn gì đó. Có cần tôi đi gõ cô ta một chút không.

Có lẽ đánh chết Jami cũng không ngờ Claude lại "làm phản".

Bạch Tiểu Thăng nghe vậy lắc đầu mỉm cười nói:

- Cảm ơn ngài Crowder, vẫn không nhất định, tôi nghĩ tôi ứng phó tới!

……………………

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận