Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1018: Riêng phần mình thăm viếng



Trên đường sắt cao tốc hướng về Trung Kinh, trong khoang tàu dành cho thương gia.

Bạch Tiểu Thăng và Lâm Vi Vi ngồi cạnh nhau ở bên trong.

Sau khi thăng chức làm đại sự vụ quan, khoản đãi ngộ này so với cấp bậc sự vụ quan, thực sự khác nhau một trời một vực, đi lại là khoang tàu thương gia, vào ở khách sạn cấp năm sao, trợ lý cũng đạt được đãi ngộ tương tự.

Đổi sang văn phòng mới, Bạch Tiểu Thăng chỉ đi xem thoáng qua một chút, so với văn phòng của sự vụ quan bình thường lớn đến gấp đôi.

Điệu thấp, xa hoa, khí thế.

Đương nhiên, Bạch Tiểu Thăng chỉ kịp đến nhìn một chút rồi sau đó vội vã rời đi.

Lần này đi Trung Kinh, Lôi Nghênh không đi cùng.

Bạch Tiểu Thăng cho hắn một kì nghỉ dài bảy ngày và phát cho hắn một khoản tiền thưởng năm trăm ngàn.

Một năm đạt được năm trăm ngàn, cho dù là trợ lý sự vụ chân chính cũng không được nhiều như vậy.

Bạch Tiểu Thăng lại thực sự thưởng số tiền ấy.

Sau một năm khó khăn thì người bận rộn nhất lại là người của mình.

Vé máy bay dùng cho Lôi Nghênh về nhà cũng là vé khoang hạng nhất.

Bạch Tiểu Thăng lại cùng Lâm Vi Vi bận rộn một trận, chuẩn bị cho Lôi Nghênh số lượng lớn quà tặng và đặc sản, gửi vận chuyển đưa về.

Lôi Nghênh xoa xoa tay, nhìn hai người vì chính mình mà bận rộn.

Trong mắt người đàn ông cao lớn này hiện lên ý cười, trong lòng càng thấy ngọt ngào, ấm áp.

Có lẽ, lựa chọn đúng nhất của đời này chính là đi theo Bạch Tiểu Thăng, không còn trà trộn vào xã hội, mà là đi vào một chỗ làm việc.

Lôi Nghênh về nhà.

Bạch Tiểu Thăng và Lâm Vi Vi cũng bước vào chuyến tàu cao tốc đi hướng Trung Kinh.

Hơn một năm, cũng đã đến lúc về thăm nhà một chút.

Giờ phút này, Lâm Vi Vi ngồi ở bên cạnh Bạch Tiểu Thăng, cẩn thận đem vỏ quýt Peary bóc ra, ngay cả những đường chỉ trắng trên đó cũng được bóc sạch sẽ, dùng một bàn tay nhỏ trắng noãn, tinh tế đưa đến bên miệng Bạch Tiểu Thăng, còn đưa bàn tay đón lấy hạt được nhả ra.

Sau đó, Lâm Vi Vi lại đem các loại thức ăn điểm tâm nhỏ đẹp đẽ, đưa đến bên miệng Bạch Tiểu Thăng.

Ăn xong một ít điểm tâm, Lâm Vi Vi lại hỏi.

- Anh Tiểu Thăng, anh có thấy khát không, chỗ này em có cà phê, các loại trà, anh muốn uống cái gì?

Ở bên chiếc bàn nhỏ của cô ấy một tách cà phê, có ấm nước nóng, đây đều được đặt ở trong chiếc vali nhỏ mà cô ấy kéo theo.

Bạch Tiểu Thăng cũng thấy vô cùng kinh ngạc, Lâm Vi Vi có thể mang theo đầy đủ như thế.

- Người anh em thật có phúc mà!

Ở chỗ ngồi bên cạnh, một anh chàng trẻ tuổi nhìn xem mà nóng mắt, còn không nhịn được nói với sang, nói với Bạch Tiểu Thăng một cách cực kỳ hâm mộ.

Cả chuyến đi này, hắn đã bị ăn rất nhiều cẩu lương (thính của LVV với BTT).

Tên nhóc ở sát vách này, thật sự không biết đã tu mấy kiếp mà có phúc như vậy, thế mà khiến cho một đại mỹ nữ chăm sóc như đối với một vị đại gia.

Anh chàng này thực sự rất hâm mộ đến mức ghen ghét.

Bạch Tiểu Thăng nhìn hắn mỉm cười, cũng không giải thích gì.

Hiểu lầm kiểu này rất để cho người ta hưởng thụ.

Đón lấy trà từ tay Lâm Vi Vi, Bạch Tiểu Thăng hỏi thăm qua lịch trình đi, thấp giọng nói.

- Vi Vi, về đến Trung Kinh, trước hết em cũng về nhà một chuyến, thăm nom người nhà, cũng nên ở nhà thêm mấy ngày.

Hắn cũng đồng thời thưởng cho Lâm Vi Vi năm trăm ngàn.

- Nhân tiện cho anh gửi lời hỏi thăm sức khỏe mọi người!

Lâm Vi Vi cười ngọt ngào, sau đó lại hơi nhíu mày, hỏi.

- Không phải chúng ta nên đi trước một chuyến qua bên truyền thông Trung Kinh kia sao?

Bạch Tiểu Thăng từng nói qua, truyền thông Trung Kinh hiện tại đang trong tình trạng khẩn cấp.

Tình huống còn có chút vấn đề phức tạp, lần này về Trung Kinh cũng nên nhanh chóng đi xử lý.

Bạch Tiểu Thăng cười nói.

- Tuy là tình huống bên đó rất gấp, nhưng chúng ta cũng không cần vội , có thể ở nhà đợi mấy ngày.

Lâm Vi Vi không hiểu rõ ràng cho lắm.

- Ý kiến xử lý của anh lúc đó là bảo họ tổ chức một buổi hội nghị sau bảy ngày, tập đoàn sẽ cử người tới tham dự lắng nghe!

Bạch Tiểu Thăng nói.

Lâm Vi Vi hơi kinh ngạc.

- Oa, anh Tiểu Thăng, anh định dùng thân phận đại sự vụ quan này để đi tới đó nghe sao?

Điều này có vẻ quá khoa trương rồi.

Dù nói thế nào thì Truyền thông Trung Kinh cũng chỉ là một công ty con, cho dù chỉ là loại hình công ty con lệ thuộc trực tiếp vào tập đoàn.

Cũng không xứng đáng để một vị đại sự vụ quan tự mình đến chỉ ngồi lắng nghe!

- Đoán chừng bên đấy còn chưa biết rõ anh đã lên chức đại sự vụ quan đâu.

Bạch Tiểu Thăng nở nụ cười với Lâm Vi Vi.

Việc hắn được bổ nhiệm, Bộ Sự Vụ đều biết hết, nhưng ở các công ty bên ngoài, có được tư cách biết thông tin từ nội bộ, chỉ là người phụ trách khu vực, người phụ trách sản nghiệp tỉnh vực.

- Đối với cục diện hiện tại của truyền thông Trung Kinh, trước đây bên Bộ Sự Vụ sẽ cử một vị trợ lý sự vụ đến giải quyết.

Bạch Tiểu Thăng nhìn Lâm Vi Vi cười nói.

- Em về thăm người thân xong, thì qua chỗ anh, chúng ta cùng đi. Đến lúc đó, em đảm nhiệm vai trò trợ lý sự vụ mới là nhân vật chính! Anh chỉ đi theo làm tùy tùng giúp việc.

Đại sự vụ quan làm tùy tùng cho trợ lý sự vụ?

Tất nhiên là Bạch Tiểu Thăng trêu đùa.

Tuy nhiên, lúc này Lâm Vi Vi đã chính thức là trợ lý sự vụ, đều làm thủ tục, nhận chứng minh, cô ấy thực sự có tư cách tham gia.

- Được thôi, lần này em cũng coi như là một nhân vật phong quang nha!

Lâm Vi Vi cười nói, trong ánh mắt đang tràn đầy các loại tưởng tượng.

- Không biết là khi trở về, bọn họ biết chức vụ hiện tại của em rồi sẽ có phản ứng gì?

Lâm Vi Vi nở nụ cười vui vẻ.

Ánh mắt của Bạch Tiểu Thăng lại chớp lên, dường như có chút phân tâm.

Hắn chăm chú nhìn vào điện thoại di động, thấy được tình huống cặn kẽ bên kia.

Lần này, có thể sẽ khiến cho Vi Vi thất vọng.

Tình huống bên phía truyền thông Trung Kinh, không như cô ấy nghĩ như vậy, mà là càng thêm hỏng bét!

- Nếu như mình hiện tại vẫn là sự vụ quan, sợ là cũng không có cách giải quyết thích đáng!

Trong lòng Bạch Tiểu Thăng thầm nghĩ, trong ánh mắt có tia sáng chập chờn

- Nhưng mà mình đã chính thức là đại sự vụ quan! Lần này, coi như không hợp quy định, cũng phải mạnh mẽ hùng hổ một chút! Những người kia đúng là có chút quá đáng rồi, không chỉ muốn ra tay với truyền thông Trung Kinh, lại còn nghĩ. . .

- Muốn cho tâm huyết năm đó của ta đổ xuống sông xuống biển sao?

- Ai dám quấy rối, mình sẽ không khách khí với kẻ đó!

Ánh mắt Bạch Tiểu Thăng hiện vẻ vô cùng sắc bén.

. . .

Buổi chiều, tàu cao tốc đến trạm dừng, Bạch Tiểu Thăng gọi xe cho Lâm Vi Vi đưa nàng trở về trước.

Sau đó, hắn đón một chiếc xe khác về nhà.

- Hóa ra là đồng hương, chúng ta còn cùng một quận!

Trên đường, tài xế Taxi nói rất nhiều chuyện.

Bạch Tiểu Thăng cũng vui vẻ trò chuyện cùng hắn.

- Trung Kinh sẽ phát triển theo hướng nào đây, theo quy hoạch đô thị được công bố, về sau chỗ quận chúng ta có thể sẽ không tầm thường, tương lai là cái gì. . . Khu dân cư sinh thái!

- Mấy nhà đầu tư lớn đều liên tục xuất hiện thi công công trình ở quận chúng ta, tiến độ khởi công đặc biệt nhanh, nghe nói đều dùng vật liệu bảo vệ tốt cho môi trường. Các máy móc xây dựng đều được mang đến đây, thứ đồ chơi kia rất lợi hại đấy! Cậu có nhìn qua trên mạng không, người anh em?

- Cậu muốn đi đến khu dân cư bên cạnh, cũng phải mất quãng đường ba mươi phút, có thể chiêm ngưỡng một dự án đỉnh cấp, tất cả đều là kiểu tứ hợp viện truyền thống của Trung Quốc, chậc chậc. . . Tôi có xem qua Mô hình mẫu trưng bày, thật sự rất trâu bò nha!

- Khu tứ hợp viện đầu tiên đã được ra mắt, một căn tốn đến mấy triệu bạc lận!

Tài xế tấm tắc khen ngợi.

- Thật sao? Vậy khi trở về, tôi cần phải đi xem thật kỹ một chút!

Bạch Tiểu Thăng cười nói, bên trong đôi mắt không ngừng chuyển động.

Lúc trước đi nhà họ Lý ở Thiên Thanh, hắn đã rất yêu thích tứ hợp viện của bọn hắn, có suy nghĩ về sau sẽ làm cho gia đình một căn như vậy.

Nếu như dự án này tốt đúng như lời của tài xế nói, ngược lại là đáng giá để đầu tư!

Người sống một đời, sự nghiệp là quan trọng, kiếm tiền cũng quan trọng, nhưng mà kiếm tiền không sử dụng, không mang lại lợi ích cho người nhà, còn có ý nghĩa gì.

Bạch Tiểu Thăng cũng nghĩ về sự thoải mái của người nhà mình.

- Có lẽ lần này, có thể mua một căn!

Bạch Tiểu Thăng nghĩ thầm.

- Lại nói tiếp, Thị trưởng của Trung Kinh chúng ta thực sự tài giỏi, sự phát triển của Trung Kinh trong một năm nay nhanh như thế nào, mỗi ngày là một dạng khác nhau! Đoán chừng khi cậu đi đến trung tâm thành phố sẽ sợ hãi thán phục, khắp nơi đều có sự thay đổi lớn! Nếu không phải như vậy, những nhà đầu tư lớn cũng sẽ không coi trọng mảnh đất này! Không hề!

Tài xế tiếp tục nói.

- Đúng vậy!

Bạch Tiểu Thăng cười nhạt một tiếng, nói phụ họa.

Lúc trước, mô hình quy hoạch Trung Kinh, hắn còn đưa ra ý kiến, tất nhiên biết rõ sự thay đổi sau năm năm trong tương lai.

Tài xế nhìn thấy Bạch Tiểu Thăng "Không có hứng thú" với sự phát triển của trung tâm thành phố, liền quay sang khen cái biệt thự kia sao mà trâu, sao mà cao, có lẽ đắt kinh khủng.

Nói không biết người nào mới có thể sống ở bên trên.

Hắn lại không biết là anh chàng trẻ tuổi nhìn không hề thu hút ngồi trong xe lại đang suy nghĩ mua lấy một căn.

Nếu như hắn biết rồi, nhất định sẽ nghẹn họng trân trối, hôm nay chở một người trẻ tuổi cực kỳ giàu có.

Cứ như vậy, cả chặng đường nói chuyện phiếm, xe chạy vào khu dân cư, tài xế còn nói chưa đã miệng, lại phải dừng nói chuyện với Bạch Tiểu Thăng.

Tay cầm đồ đứng ở dưới nhà, Bạch Tiểu Thăng ngửa cổ nhìn lên tầng trên, không nhịn được cười một tiếng.

- Cha, mẹ, con đã trở về rồi!

Bạn cần đăng nhập để bình luận