Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 892: Cùng nhau phát triển

Bạch Tiểu Thăng cùng Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh ở lại Dư Tuyền mấy ngày

Trong thời gian này, Bạch Tiểu Thăng còn đưa cho bọn họ hai tấm “văn kiện điều tra nghiên cứu”.

Với “văn kiện điều tra nghiên cứu” này Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh có thể ra vào công ty mục tiêu, yêu cầu đối phương phối hợp giúp đỡ nếu cần.

Tuy nhiên, văn kiện này không phải là một tài liệu quá quan trọng, nó sẽ không làm cho mọi người chú ý quá nhiều, làm sinh lòng cảnh giác và phòng bị.

Như Bạch Tiểu Thăng đã từng nói, lần này là một đợt “đào tạo”.

Điều này đúng với hắn, cũng đúng với cả Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh .

Bạch Tiểu Thăng rèn luyện đó là năng lực phân tích và phán đoán của bản thân.

Hắn lấy quyền hạn của mình, nhận các loại số liệu báo cáo bảng biểu ghi chép từ bộ sự vụ, dưới sự chỉ dẫn của Hồng Liên sẽ tiến hành phân tích các số liệu đó, cuối cùng để cho Hồng Liên chỉnh sửa lại.

Theo quan điểm của Bạch Tiểu Thăng thì việc mau chóng kiếm được điểm số là quan trọng, nhưng chuyện rèn luyện bản thân càng quan trọng hơn, bởi vì cái gọi là ngồi mài đao nhưng không được quên đốn củi.

Vì để thích ứng được với cương vị cao hơn, hắn muốn nghĩ trăm phương ngàn kế để khiến cho bản thân mình trở nên mạnh mẽ, càng mạnh hơn nữa!

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh rèn luyện chính là năng lực phát hiện vấn đề, còn có năng lực giải quyết vấn đề như điều tra lấy chứng cứ và các loại ứng biến.

Bạch Tiểu Thăng coi trọng bọn họ, nghĩ đến tương lai họ sẽ trở thành phụ tá đắc lực cho mình, đặt vào kỳ vọng lớn lao nên dùng hết sức để rèn luyện bọn họ.

Đối với kết quả khảo sát cuối cùng, trên thực tế Bạch Tiểu Thăng đã để Hồng Liên sớm phân tích xong xuôi hết rồi, chỉ có điều chưa xem đến nó.

Bởi vì đó là đáp án cuối cùng, chỉ có thể được tiết lộ sau khi ba người bọn họ đã hoàn thành “bài thi”.

Giống như Bạch Tiểu Thăng trở thành giám khảo nắm đáp án cuối cùng nhưng chính mình cũng là một thí sinh không biết nội dung đáp án là gì.

Đã qua ba ngày, Bạch Tiểu Thăng bên kia đã phân tích xong hắn mới nhìn “đáp án”

Vẫn còn chênh lệch nhưng mà khoảng cách không lớn.

Trên “đáp án” lần này là dính đến hai người phụ trách của hai công ty, một người bị yêu cầu giáng chức, một người khác yêu cầu tạm đình chỉ công tác tự kiểm điểm.

Cách xử phạt của Bạch Tiểu Thăng là yêu cầu giáng chức toàn bộ.

- Xem ra, mình còn phải cố gắng hơn mới được.

Bạch Tiểu Thăng nói thầm.

Ngày thứ năm sau khi đến Dư Tuyền.

Nhá nhem tối, Bạch Tiểu Thăng đưa hai người Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh đi ăn đồ nướng, tiện thể cũng nghỉ xả hơi một chút.

Tuần này, Bạch Tiểu Thăng cũng chứng kiến hai người này gần như liều mạng, ban đầu dự định mất mười ngày nửa tháng mới hoàn thành công việc, dưới sự liều mạng của hai người này, hiện nay cơ bản đã làm xong, hơn nữa từng người một nộp phần “đáp án” của mình cho Bạch Tiểu Thăng.

- Những gì các cậu làm tôi cũng đã xem qua rồi, vô cùng tốt. Ngay cả Lôi Nghênh cũng có tiềm năng đổi nghề sang làm thư ký phụ trách, thật đáng mừng!

Bạch Tiểu Thăng nâng bia lên hướng về hai người chúc mừng nói.

Kết quả điều tra của hai người Lâm Vi Vi bọn họ cực kỳ gần với “đáp án chính xác” trong đầu của Bạch Tiểu Thăng.

- Được quan sự vụ Bạch khen ngợi, thật là vinh dự không chịu nổi! Nhưng mà những ngày gần đây cũng khiến cho chúng tôi thấy được sự lợi hại của anh!

Lâm Vi Vi nâng chén cười nói.

- Nói đến anh Tiểu Thăng, từ lúc anh làm tổng giám đốc đã khiến người ta rất là kinh hãi, đến bây giờ làm quan sự vụ càng làm cho người ta giật mình. Có lúc em rất tò mò, sao cái gì anh cũng có thể đảm nhiệm được vậy, còn có những kiến thức được dự trữ bên trong đầu của anh, em cứ cảm thấy nó như một mỏ vàng, có cảm giác đào mãi đào mãi cũng không hết là sao.

Lâm Vi Vi thật sự là cực kỳ kính nể đối với Bạch Tiểu Thăng, nhìn Bạch Tiểu Thăng xong cho rằng “ trên thế giới này sao lại có người đàn ông hoàn mỹ như thế”.

Đương nhiên, người tình trong mắt biến thành Tây Thi, trong lòng của Lâm Vi Vi đã ái mộ Bạch Tiểu Thăng tự nhiên trong mắt có xu hướng nhìn đâu cũng thấy đẹp.

Có điều, Bạch Tiểu Thăng quả thật là làm cho nàng cảm giác từng giờ từng khắc đều không ngừng kinh động.

Có rất nhiều chuyện, hắn thật sự có thể làm một bậc thầy.

- Tôi cũng cảm ơn cậu đã bồi dưỡng tôi từ một quân nhân trở thành một nhân viên văn phòng.

Lôi Nghênh cười ha hả, chạm cốc với Bạch Tiểu Thăng.

Thật sự lúc đầu Lôi Nghênh mới bước vào quan trường cảm thấy rất là không quen.

Không phải là do rèn luyện văn hóa không đủ.

Rất nhiều người cho rằng binh lính xuất sắc chỉ cần thân thể của hắn khỏe mạnh, có bản năng trời sinh đặc biệt.

Nhưng trên thực tế, một binh lính ưu tú nhất định phải văn võ toàn tài.

Đặc biệt là lính đặc chủng, sẽ cần nắm giữ rất nhiều ngành học liên quan, đến lúc làm nhiệm vụ còn cần bọn hắn trong thời gian ngắn nhất nhớ kỹ tư liệu và phân tích tư liệu.

Đây đều là năng lực vô cùng lớn.

Chỉ cần có người chịu dẫn dắt trên phương diện công việc, đồng thời bọn hắn cũng vui vẻ thử nghiệm, sẽ xuất hiện những thứ ưu tú hơn hẳn người bình thường.

Hiện tại Lôi Nghênh có cảm giác say sưa làm không biết mệt đối với công việc này.

Đặc biệt là cảm giác phối hợp lẫn nhau ở trong một nhóm nhỏ như thế này không có một chút khúc mắc nào.

Cảm tình với nhau càng thêm ăn ý khiến hắn vô cùng trân trọng.

Dưới trạng thái này Lôi Nghênh có tốc độ tiến bộ nhanh chóng khiến Bạch Tiểu Thăng và Lâm Vi Vi vô cùng líu lưỡi.

Mà biểu hiện bác học của Bạch Tiểu Thăng đối với chuyện khống chế tâm tình, cả năng lực phân tích cũng đều khiến Lôi Nghênh khâm phục.

Hắn thừa nhận Bạch Tiểu Thăng là một người rất mạnh, nên cũng tình nguyện đồng hành cùng kẻ mạnh.

Bạch Tiểu Thăng uống hai cốc bia cùng hai người xong đặt cốc xuống, cầm lấy một cây cánh gà nướng mật, vừa ăn vừa nói.

- Sáng mai chúng ta đem báo cáo chỉnh sửa thành một bản thống nhất xong là có thể nộp lên bộ sự vụ.

- Đến lúc đó lại có thêm một thành tích!

Bạch Tiểu Thăng không khỏi cảm khái.

- Chúng ta tới bộ sự vụ chưa đến nửa tháng đã nhanh chóng trở thành nhân viên gương mẫu rồi!

Chính xác, thành tích trong mấy tháng của các quan sự vụ khác cũng không bằng nửa tháng của bọn họ.

- Chúng ta thật lợi hại!

Lâm Vi Vi cười nói.

- Đã muốn làm việc lớn vậy thì phải để cho không ai có thể với tới.

Giọng nói Lôi Nghênh hào khí vạn trượng.

Chẳng mấy khi như thế, thà làm đầu phượng chứ không thành đuôi gà.

- Nói hay lắm, chúng ta phải uống một chén vì câu nói này!

Bạch Tiểu Thăng cười nói đề nghị.

Hai người kia cũng phối hợp ăn ý với nhau.

Ba người reo hò một tiếng nâng cốc, vừa đụng cốc xong còn chưa nhấp môi thì điện thoại di động của Bạch Tiểu Thăng đổ chuông.

- Lâm Kha?

Bạch Tiểu Thăng nhìn thấy tên người gọi lập tức giật mình, tranh thủ hỏi Lâm Vi Vi.

- Đặc sản của Dư Tuyền đã gửi cho cô ấy chưa?

- Gửi rồi!

Lâm Vi Vi tranh thủ trả lời.

Lúc này Bạch Tiểu Thăng mới thở phào một cái bấm nghe điện thoại, cười hỏi.

- Alo, quan sự vụ Lâm có chuyện gì cần dạy bảo đây, có phải đã ăn hết đặc sản rồi phải không.

Đầu bên kia của điện thoại, Lâm Kha không để ý trò đùa của Bạch Tiểu Thăng chút nào, giọng nói ngược lại còn lộ ra mấy phần nghiêm túc.

- Các anh vẫn còn ở Dư Tuyền chứ!

- Đương nhiên.

Bạch Tiểu Thăng nói.

Hắn hơi ngạc nhiên một chút, Lâm Kha tự nhiên là biết rõ bọn hắn đang ở chỗ này vì lúc trước hắn đã nói cho Lâm Kha là đợi ở chỗ này hai tuần.

Bây giờ vì sao Lâm Kha lại dùng giọng nghiêm túc như vậy?

- Các anh có phải đang điều tra Đại Dư thương mậu và sản nghiệp Dư Tuyền?

Lâm Kha lại nói.

Bạch Tiểu Thăng sững sờ.

Chuyện này hắn lại chưa nói cho Lâm Kha, cũng không báo cáo cho bộ sự vụ ghi chú lại.

Lần trước Hạ Hầu Khải tìm hắn để nói chuyện cùng đã cho Bạch Tiểu Thăng lòng tin chắc chắn, không sợ va chạm cùng một chỗ với người khác, dù sao hắn cũng có lòng tin là phía mình điều tra chắc chắn sẽ gần với chân tướng nhất, phát sinh thêm một hai lần ma sát mới có thể để cho uy danh của quan sự vụ kiểu mới đạt tới vô hạn.

Nhưng không nói cho ai thì tại sao Lâm Kha lại biết chuyện.

- Vâng.

Đầu bên kia của điện thoại, Lâm Kha trầm mặc một lát rồi nói.

- Vừa rồi Phùng Ly nói chuyện với em, hôm nay cô ấy đang trong phiên trực ở bộ sự vụ thì nhận được một bản báo cáo, là điều tra người phụ trách Đại Dư thương mậu và cơ nghiệp Dư Tuyền, đồng thời đề nghị giáng chức một người, tạm thời cách chức một người!

Đôi con ngươi trong mắt của Bạch Tiểu Thăng co rụt lại.

- Là ai nộp báo cáo?

Bạch Tiểu Thăng hỏi.

Lâm Vi Vi đang nói đùa với Lôi Nghênh thì nhìn thấy biểu tình của Bạch Tiểu Thăng không hợp lý, hai người lập tức giật mình nhìn nhau.

Sau đó bọn họ nghe thấy Bạch Tiểu Thăng nói nhỏ một cái tên...

- Lâm Ngọc!
Bạn cần đăng nhập để bình luận