Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 661: Là ai đưa cho anh lá gan đó?



Ăn ngay nói thật, Bạch Kiêu Thừa thừa nhận là một người rất am hiểu nắm chắc cơ hội.

Dạng người này rất có năng lực, với lại lại càng dễ thành công.

Hắn chỉ cho Trịnh Thanh Hồng một chiêu anh hùng cứu mỹ nhân, thắng được sự ưu ái, tính khả thi cũng không thấp, nhưng đáng tiếc lại có sự sai sót ngẫu nhiên làm hỏng mất.

Dưới lửa giận của Trịnh Thanh Hồng, Bạch Kiêu Thừa không có vẻ gì là từ bỏ, trong nháy mắt lại quyết định đến tranh công, đồng thời có thể thuyết phục Trịnh Thanh Hồng cùng nhau đi tới, lần này lại có thể nói là đã tiếp cận thành công.

Đáng tiếc, Bạch Tiểu Thăng lại xuất hiện phá hủy kế hoạch của hắn lần nữa.

Liên tục thất bại, nếu đổi thành người khác chỉ sợ cũng không dám nghĩ tới cái khác, sẽ ngậm miệng không nói nữa.

Nhưng Bạch Kiêu Thừa lại có sự kiên nhẫn rất lớn!

Hắn vừa nhìn thấy Triệu Thiên Trạch giống như đang gặp khó khăn ở vấn đề đàm phán, đối thủ còn rất phách lối!

Lập tức, lại có chủ ý!

Bạch Kiêu Thừa thừa dịp đụng Trịnh Thanh Hồng một cái, dùng ánh mắt ám chỉ.

Trịnh Thanh Hồng nghe Tưởng Bắc Thành nói như thế cũng rất khó chịu.

Sau khi nhận được ám chỉ của Bạch Kiêu Thừa thì lập tức hiểu rõ.

- Vị tiên sinh này, anh đang nói chuyện làm ăn với Thiên Trạch sao?

Nửa gương mặt của Trịnh Thanh Hồng sưng vù, giọng nói lại có chút ồm ồm, nhưng cũng không sao, ánh mắt của hắn vẫn sắc bén như cũ, khí chất cũng không giảm, vẫn là tổng giám đốc của một nhà công ty rất nổi tiếng.

Tưởng Bắc Thành nghi hoặc liếc nhìn Trịnh Thanh Hồng, sau đó gật gật đầu.

- Anh có điều kiện gì tôi cũng không muốn biết. Thiên Trạch đã đưa điều kiện rồi, nếu như anh đồng ý thì tôi có thể hợp tác với anh, lợi ích từ đó cũng không nhỏ đâu!

Trịnh Thanh Hồng rất bá khí nói,

- Tôi là tổng giám đốc Trịnh Thanh Hồng của thực nghiệp Yến Bắc thuộc khu Hoa Bắc, tại đó tôi cũng có chút danh tiếng!

Trịnh Thanh Hồng đang muốn lấy việc xúc tiến hợp tác với mình để giúp đỡ Triệu Thiên Trạch bắt được đối phương.

Hoàn mỹ, bá khí!

Bạch Kiêu Thừa không nhịn được muốn lớn tiếng khen hay, hắn lại bổ sung thêm một câu,

- Tôi là tổng giám đốc một công ty điện tử cỡ lớn ở Hoa Bắc, nếu như anh đồng ý với ý kiến của Trịnh Tổng thì chúng ta cũng có thể hợp tác! Hai nhà công ty này của chúng tôi đều nằm trong top 500 công ty trong nước đó!

Liên tiếp hai nhà công ty nằm trong top 500 của quốc gia chủ động tới tìm kiếm hợp tác, sức hấp dẫn này không phải là bình thường!

Dưới cái nhìn của Bạch Kiêu Thừa, Tưởng Bắc Thành chỉ cần nhượng bộ một chút mà thôi, đến cuối cùng chắc chắn sẽ đồng ý!

Nghe bọn hắn báo lên thực lực của mình, La Y Y và tiểu Doãn rất khiếp sợ.

Triệu Thiên Trạch cũng có chút giật mình nhìn bọn hắn.

Chỉ có vẻ mặt của Bạch Tiểu Thăng là đầy nghiền ngẫm, nhìn bọn họ một chút, lại nhìn Tưởng Bắc Thành một chút.

Theo Bạch Tiểu Thăng, Tưởng Bắc Thành chỉ là bị kinh ngạc trong khoảnh khắc mà thôi, sau đó lại khôi phục như thường.

Xem ra, điều kiện mà hai người Trịnh Thanh Hồng coi là hậu đãi căn bản không thể đả động được đối phương.

Quả nhiên!

Tưởng Bắc Thành cười.

- Ồ, hai nhà công ty top 500 cả nước, vinh hạnh quá!

Trên mặt Tưởng Bắc Thành không có lấy một chút xíu ý tứ vinh hạnh, trong miệng lại càng đạm mạc nói,

- Đáng tiếc, nghề nghiệp của công ty chúng tôi cùng nghề nghiệp của công ty các người không giống nhau, cũng không khả năng hợp tác gì. Còn nữa, top 500 trong nước rất đáng sợ sao, chúng tôi cũng có mặt trong đó mà, nói không chừng xếp hạng còn cao hơn đấy.

Hắn không mắc bẫy này, hơn nữa lời nói còn làm cho người khác tức giận,

- Anh!

Ngay trước mặt Triệu Thiên Trạch lại bị người ta từ chối như thế làm cho Trịnh Thanh Hồng có chút xấu hổ.

Nhưng mà, hắn vẫn cố kìm nén.

- Hai nhà công ty của chúng tôi đều thuộc về Tập đoàn Chấn Bắc. Tên của nó chắc cậu từng nghe rồi chứ, đó là tồn tại trong top 100 toàn thế giới, sản nghiệp bên dưới cũng có rất nhiều! Chỉ cần anh đáp ứng yêu cầu của Triệu tiểu thư thì chúng tôi có thể kéo đồng bọn hợp tác tới cho anh, đảm bảo anh sẽ hài lòng!

Bạch Kiêu Thừa nói ra.

- Đúng vậy!

Trịnh Thanh Hồng nghe nói như thế thì lập tức gật đầu, vẻ mặt có chút kiêu ngạo.

Bằng vào giao thiệp cùng những mối quan hệ của hắn, những chuyện này tất nhiên có thể làm được!

Lần này chắc hắn cũng sẽ đồng ý chứ! Đây là một điều kiện hấp dẫn mà người khác khó thể từ chối nổi!

- Tập đoàn Chấn Bắc, rất lợi hại.

Tưởng Bắc Thành vui lên,

- Nhưng thật không may, tên tuổi của các người mặc dù lớn nhưng tôi đã dựa vào cành cây khác cao hơn. Cũng muốn cùng tập đoàn các người có quan hệ qua lại!

Tưởng Bắc Thành cũng là người ngạo tính mười phần, mắt thấy Trịnh Thanh Hồng chỉ vì một người phụ nữ mà ở trước mặt mình giả bộ nên hắn lập tức không muốn nể tình.

Dù sao, ngành nghề kia của hắn đúng là không quan tâm tới những thứ này.

- Anh, anh!

Trịnh Thanh Hồng tức giận đến xanh mặt.

Hôm nay đúng là có xui xẻo về nhà, mọi chuyện đều không thuận lợi! Ngay cả tập đoàn cũng mang ra ngoài rồi nhưng người ta cũng không nể tình.

- Dựa vào cành cây cao khác? Không biết là công ty lớn của ngài ở đâu?

Bạch Kiêu Thừa nhạy cảm bắt được điểm yếu trong lời nói của đối phương, vội vàng hỏi lại.

Đây có lẽ sẽ là một điểm đột phá!

Bạch Kiêu Thừa rất giỏi về nắm bắt cơ hội nên tất nhiên sẽ không bỏ qua.

Bạch Tiểu Thăng đứng ở bên cạnh nhìn hai bên nói tới nói lui, nhất thời không thể chen vào được.

Nhưng mà Triệu Thiên Trạch vốn không để ý tới những chuyện này. Nàng cười hì hì nhìn hắn, vẻ mặt ôn nhu như nước.

- Có lẽ mình cũng nên nghĩ biện pháp giải quyết chuyện này giúp cô ấy.

Bạch Tiểu Thăng thầm nghĩ.

Không đợi hắn suy nghĩ nhiều thì đã nghe được giọng nói ngạo nghễ của Tưởng Bắc Thành,

- Ông chủ của chúng tôi? Rất lợi hại! Có biết tập đoàn Đằng Vân không? Ông chủ của tôi chính là con rể tương lai của tập đoàn Đằng Vân!

Con rể tương lai của tập đoàn Đằng Vân?

Bạch Tiểu Thăng ngạc nhiên đến mức im lặng.

Nếu như Lục Vân không có người con gái thứ hai thì người kia chẳng phải là Trịnh Đông Tỉnh sao!

Cái tên Tưởng Bắc Thành này lại là người của Trịnh Đông Tỉnh? Cái tên Trịnh mập mạp kia không phải đang làm huấn luyện sao!

Bạch Tiểu Thăng có chút không hiểu.

Kỳ thật nửa năm qua cùng lúc hắn nhanh chóng tiến bộ. Trịnh Đông Tỉnh cũng nhờ vào tài nguyên của nhà họ Lục mà đi lên nhanh chóng.

Một cái tập đoàn khổng lồ đã thoáng hiện ra quy mô, thậm chí chiếm đoạt rất nhiều công ty lớn. Công ty của Tưởng Bắc Thành cũng là một trong số đó!

Tập đoàn Đằng Vân!

Trịnh Thanh Hồng và Bạch Kiêu Thừa không nhịn được liếc nhau một cái, trong mắt đầy đắng chát.

Mặc dù đó cũng là một công ty trong nước nhưng mà thực lực của bọn họ quả thật rất mạnh, thậm chí mạnh hơn rất nhiều so với toàn bộ sản nghiệp của tập đoàn ở khu Đại Trung Hoa cộng lại!

Nhưng nếu so về thực lực tổng hợp thì Tập đoàn Chấn Bắc thắng được! Dù sao, tập đoàn Chấn Bắc cũng có rất nhiều sản nghiệp ở các nơi trên thế giới.

Đương nhiên, nếu như phụ thuộc vào Đằng Vân thì ở trong nước Tưởng Bắc Thành khẳng định sẽ không sợ bất kỳ đối thủ nào!

Chẳng trách người ta không quan tâm đến việc hợp tác cùng bên mình!

Sắc mặt Trịnh Thanh Hồng lúc trắng lúc xanh, sau đó trầm mặc không nói.

Bạch Kiêu Thừa cũng rất xấu hổ, không biết nên nói tiếp như thế nào.

Tưởng Bắc Thành cười lạnh một tiếng, không ngăn được khoái ý trong lòng.

- Chuyện này ngược lại có chút thú vị!

Bỗng nhiên bên cạnh có người mở miệng.

Bạch Tiểu Thăng vẫn một mực trầm mặc không nói, nhưng đột nhiên mỉm cười nhìn vào Tưởng Bắc Thành nói,

- Chuyện này là sao? Cái tên mập mạp Trịnh Đông Tỉnh kia khuếch trương nhanh quá dẫn đến cấp dưới vàng thau lẫn lộn thế này sao. Một tên trộm phối phương cũng có thể nói năng khí phách như thế. Là ai đưa cho anh lá gan đó?

Một phen mỉa mai của Bạch Tiểu Thăng để cho đám người ngẩn ngơ.

Trịnh Đông Tỉnh trong miệng hắn là người nào thì những người khác cũng không biết được, nhưng hai mắt của Tưởng Bắc Thành bỗng nhiên co rụt lại.

- Cậu biết Trịnh tiên sinh!

Tưởng Bắc Thành kinh ngạc nói.

Bạch Tiểu Thăng cũng không để ý đến hắn, cầm điện thoại di động của mình gọi tới một số điện thoại.

Cái số này cách mỗi mười ngày nửa tháng sẽ gọi điện thoại đến thăm hỏi mình một lần.

Chỉ một lát sau điện thoại đã kết nối.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nhìn tưởng Bắc Thành, sau đó miệng không tha người.

- Tên mập mạp chết bầm kia, cậu rất được đó, công ty giờ càng lúc càng lớn nên người nào cũng dám trọng dụng hả! Giờ đã có người nhảy ra hò hét với tôi rồi, cậu có quản hay là mặc kệ hắn đây?

Bạn cần đăng nhập để bình luận