Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 392: Xây dựng quy chế , điểm tới ào ào



Bạch Tiểu Thăng làm ra “Chế độ mục đích xin chuyển cương vị”, dành cho nhân viên cũng không phải là ngày một ngày hai, cũng không phải làm một lần là xong luôn.

Hắn có Hồng Liên hỗ trợ rất nhiều nên tốn cũng ít công sức, chẳng những tham khảo các loại quy chế của các ngành nghề khác để lấy tinh hoa mà còn thêm vào rất nhiều sáng kiến của riêng mình.

Đồng thời, hắn cũng phải sửa chữa lại hàng chục lần mới có thể được như bây giờ.

Nếu không có Hồng Liên hỗ trợ mà muốn làm hoàn thiện đến mức này thì đừng bảo là một người, ngay cả một đoàn đội tăng ca làm việc trong một thời gian ngắn thì chuyện hoàn thành cũng là một chuyện viển vông.

Trong quy chế, bắt đầu từ nhân viên làm đơn xin chuyển, rồi đến sơ thẩm, sau đó đến thử việc, rồi qua một hai lượt kiểm tra, cuối cùng là được chuyển vị trí. Các bước liên tiếp đều có thứ tự rõ ràng.

Nhìn thì ngắn gọn nhưng mọi mặt đều không thiếu một chút nào.

Mỗi một bước cần dùng bao nhiêu thời gian, bao nhiêu người tham gia, sẽ gặp phải vấn đề gì, giải quyết như thế nào, đều có cách giải quyết rõ ràng.

Bạch Tiểu Thăng không dám nói bộ quy chế này là hoàn mỹ không một tì vết, không có bất kỳ cái sơ hở gì, nhưng dám cam đoan kết quả cuối cùng là chính xác!

Bởi vì, chuyển vị trí chính xác sẽ đại biểu cho giá trị của người đó được khai quật lên.

Phát hiện nhân tài thì Bạch Tiểu Thăng sẽ được cộng thêm điểm!

Cuối cùng, Bạch Tiểu Thăng thu được khoảng hai trăm người đơn xin, bắt đầu với Lâm Vi Vi theo chính quy chế của mình chấp hành.

Nhóm đầu tiên, bọn họ chọn được sáu mươi người, phòng mà những người này đang làm việc và muốn chuyển sang đều không phải là phòng ban mang tính lợi nhuận cao.

Vì vậy, nếu có xảy vấn đề gì thì đối với công ty cũng sẽ không tạo thành tổn thất lớn.

Cũng vì quy chế lần đầu được tiến hành nên Bạch Tiểu Thăng đặc biệt đi cùng Tống Trường Không trao đổi một phen.

Bạch Tiểu Thăng nói rõ ràng, những người xin chuyển đều không phải là chuyển đến phòng mang tính chiến lược, chỉ là thí nghiệm điều chỉnh vị trí.

Bạch Tiểu Thăng xin nới lỏng điều kiện và rút ngắn chu kỳ kiểm tra đối với bọn họ một chút, từ một tháng giảm bớt xuống còn 23 ngày, những ngày đó dùng để sắp xếp theo như quy chế, phát hiện vấn đề lớn thì giải quyết vấn đề ngay.

Tống Trường Không đồng ý.

Trước mắt, Tống Trường Không đem quyền trong tay Bạch Tiểu Thăng thu về, Trần Trường Khoảnh lại làm rõ với hắn sẽ không dòm ngó vị trí giám đốc của hắn.

Từ trước đến nay, đây là lần đầu tiên tâm trạng của Tống Trường Không tốt như vậy.

Mà chính Trần Trường Khoảnh đối với bộ quy chế của Bạch Tiểu Thăng cũng rất tò mò, cũng muốn sớm nhìn thấy kết quả, cho nên cũng đồng ý phương pháp của Bạch Tiểu Thăng.

Trong thời gian một tuần, Bạch Tiểu Thăng nắm chặt an bài kết nối giữa các phòng, cho nhân viên thử vị trí.

Hắn và Lâm Vi Vi cẩn thận chú ý mỗi khâu, không bỏ qua một chút sơ sót nào, cho dù là vấn đề nhỏ nhất, đều sẽ ghi lại trong danh sách.

Bạch Tiểu Thăng rõ ràng, hiện tại mệt mỏi là vì về sau nhẹ nhõm.

Chỉ cần chế độ hay quy chế này trôi chảy, vận chuyển dễ dàng, những ngày an nhàn của hắn cũng sẽ tới.

Trong một tuần này, Bạch Tiểu Thăng lại càng bận rộn hơn trước, Lâm Vi Vi cũng bận bịu túi bụi.

Những phòng liên quan, đối mặt với Bạch Tiểu Thăng thì không dám coi thường chút nào.

Không vì cái gì khác, chỉ vì bọn họ sợ Bạch Tiểu Thăng!

Vị Bạch tổng này uy danh hiển hách, chớ nhìn thấy hắn lần này tựa hồ bại bởi Tống tổng, Trần tổng, còn giao thực quyền mà khinh thường. Chỉ cần xét về việc lấy một địch hai, tuy bại nhưng vinh...

Huống hồ, hắn vẫn còn là phó tổng!

Lúc trước, hắn đem Lâm Bắc Thần giáng cấp cũng là lúc hắn không có thực quyền gì!

Thời điểm để Tống tổng, Trần tổng trước mặt mọi người mất mặt, cũng không phải dựa vào chút quyền ấy để nói chuyện!

Đừng nhìn những người quản lý, hậu cần, trước đây không lâu, còn đối với phòng truyền thông internet, phòng truyền hình điện ảnh khi đưa thông báo xử phạt sang, nhưng đó là do mệnh lệnh của cấp trên. Lúc đó nếu Bạch tổng tìm tới cửa, bọn họ cũng chỉ có thể hướng Tống tổng bên kia đẩy trách nhiệm sang.

Nếu bọn họ đơn độc chống đối với Bạch Tiểu Thăng, có cho bọn hắn mượn thêm mấy lá gan cũng không dám!

Huống chi, lần này, Tống tổng, Trần tổng cũng ủng hộ cái chế độ này, cho dù chỉ là ủng hộ mặt ngoài.

Ai dám lãnh đạm công việc này chứ, nếu không sẽ đồng thời đắc tội với ba vị lãnh đạo, ở truyền thông Trung Kinh còn không có người trâu bò như thế.

Cho nên, những người này hận không thể dốc toàn lực đến phối hợp làm chuyện này.

Một tuần cũng trôi qua rất nhanh.

Một vòng lại tiếp một vòng cuối cùng cũng đã có kết quả rồi!

Nhóm người đầu tiên có sáu mươi người, có mười lăm người thành công chuyển cương vị!

Những người khác không phải là không có năng lực mà chính là có một số phòng vị trí đã đầy đủ, không còn vị trí trống nữa.

Cho nên chỉ có thể quay trở lại phòng cũ.

Những người đó sẽ được ghi vào trong danh sách, lần sau sẽ được ưu tiên vào vị trí.

Đối với những người tham gia khảo hạch nhưng phải trở về thì Bạch Tiểu Thăng vô cùng lo lắng, nghiêm lệnh phòng cũ không được làm khó dễ bắt cứ điều gì, nếu không chính hắn liền không buông tha bọn họ!

Có Bạch Tiểu Thăng làm chỗ dựa, những tổng thanh tra, quản lý đâu dám làm khó dễ...

Khi kết quả được công bố, trong đầu Bạch Tiểu Thăng liền truyền đến âm thanh nhắc nhở, quả thực như những hạt châu lớn nhỏ rơi vào khay ngọc, những âm thanh thi nhau vang lên.

- Phát hiện nhân tài tài vụ Trương Mẫn, cộng thêm một điểm!

- Phát hiện nhân tài quản lý hậu cần Triệu Đại Thành, cộng thêm một điểm!

- Phát hiện nhân tài hành chính ưu tú Lưu Duyệt, cộng thêm hai điểm!

- Phát hiện nhân tài quản lý hội nghị Vương Hiểu Dương, cộng thêm một điểm!

...

âm thanh vang lên thật là tuyệt vời, trong tích tắc như là ngàn tia sáng bao quanh Bạch Tiểu Thăng, để hắn có một loại cảm giác hạnh phúc, tràn đầy thành tựu.

Bạch Tiểu Thăng nhếch khóe miệng lên, lộ ra nụ cười sáng chói.

Mười lăm người, cuối cùng đã cho hắn tăng lên mười bảy điểm!

- Cấp phó tổng quản lý có chín mươi bảy điểm, khoảng cách đến cấp giám đốc còn có ba điểm!

m thanh của Hồng Liên vang lên, Bạch Tiểu Thăng nghe tới cứ như tiên âm vọng tới!

Nhóm người thứ nhất liền để hắn kiếm bộn điểm.

- Hiện tại, mới chân chính là cách chỗ thăng cấp chỉ còn một bước chân!

Bạch Tiểu Thăng vô cùng hưng phấn, nhỏ giọng nói.

- Hoàn toàn là tự dựa vào cố gắng của mình, trong một tuần tăng lên mười bảy điểm, cảm giác này phê quá mà!

- Xem ra sau này, mình phải từ chức vị của mình xuất phát, không thể chờ đợi thăng cấp, phải chủ động ra tay! Chỉ cần mình để ý thêm, kiểu gì cũng sẽ có vô số cơ hội, chờ đợi mình khai phá!

- Trong vòng ba năm, mình nhất định sẽ hoàn thành lời hứa này! Trở thành người có thể sánh vai với Tuyết Liên!

Bạch Tiểu Thăng vui sướng xong cũng tỉnh táo lại một chút.

Nhìn lại một tuần này.

- Chúng ta cũng đã phát hiện được tổng cộng có ba mươi hai vấn đề lớn, nhỏ, phải nắm chắc thời gian giải quyết cho xong! Đồng thời, nhóm người thứ hai, phải nắm chặt tiến độ chuyển vị trí... Đây đều là điểm số đó!

Hiện tại Bạch Tiểu Thăng có việc tiếc nuối nhất đó chính là —— không có ai để hắn có thể chia sẻ loại cảm giác vui sướng này!

Không thể không nói đây là một loại tiếc nuối...

Bạch Tiểu Thăng đang tiếc nuối thì cửa phòng bị gõ vang, Lâm Vi Vi đi đến, trên mặt cũng đầy nụ cười.

- Anh Thăng, nhóm danh sách thứ hai, em đã sửa chữa qua, chờ anh xem xét!

Dứt lời, Lâm Vi Vi giật mình, vì cô nhìn thấy Bạch Tiểu Thăng nhìn mình với ánh mắt tràn đầy hưng phấn...

- Vi Vi, Tối nay anh mời em đi ăn!

Bạch Tiểu Thăng cười to nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận