Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 672: Năm người đứng đầu cùng người bị loại



Phùng Ly nói đến có người lại bị loại thì toàn bộ phòng học im lặng như lâm đại địch.

Mọi người không kìm được đều hồi hộp cùng lo lắng, sống lưng thẳng tắp, hai mắt trừng lớn nhìn về phía quan sự vụ Phùng Ly.

Hôm nay là buổi học thứ ba cũng là buổi sát hạch thứ ba.

Còn duy nhất một buổi học này là kết thúc sát hạch vòng một. Nhưng Phùng Ly cũng đã nói nàng chắc chắn sẽ loại mười người.

Sĩ số lớp học tầm ba mươi người tính ra vòng một đã loại bỏ một phần ba sĩ số. Cho đến giờ Phùng Ly chưa hề thông báo số điểm, thứ tự trong lớp, mọi người cũng không biết rõ mình ở thứ hạng bao nhiêu, điều này cũng dẫn đến tám phần mười lớp sẽ lo lắng hốt hoảng. Lo lắng rằng danh sách bị loại có tên mình.

- Lần này ta sẽ công bố ba người bị loại và danh sách năm người đứng đầu lớp.

Nhìn xung quanh một vòng Phùng Ly nói.

- Phùng Ly lão sư ngài không thể đem danh sách thứ tự của cả lớp công bố luôn sao?

Có người ngồi ở phía dưới nhịn không được hỏi.

Cảm giác không biết thứ tự trong lớp quá khủng hoảng tinh thần khiến người ta khó chịu.

- Đúng rồi, ngài châm chước một tí đi cũng cho chúng tôi hiểu rõ thực tế một chút.

- Cảm giác tinh thần không ổn định bất an rất là khó chịu không bằng rõ ràng là tốt nhất.

- Đúng rồi tôi cũng đồng ý!

- Tôi cũng thấy như vậy là tốt nhất.

Đám người nhao nhao phát biểu ý kiến.

- Không được!

Phùng Ly liếc nhìn mọi người cự tuyệt:

- Bởi vì đây cũng là nội dung nằm trong sát hạch “Sức chịu đựng năng lực”. Thêm nữa nếu biết rõ thứ hạng sẽ sinh ra lười biếng hoặc bí quá hóa liều. Đây không phải là chuyện ta muốn thấy cho nên cũng chỉ công bố danh sách năm người để mọi người làm gương.

Phía dưới có người không phục nói:

- Vậy nếu theo cách làm của ngài năm người đứng đầu chẳng phải sẽ lười biếng sao?

Phùng Ly nhìn về phía người vừa nói người kia liền rụt cổ lại. Nàng lại nói:

- Đây xem như là khảo nghiệm ngoài lề với bọn hắn, dù sao trải qua ba lần sát hạch đầu tiên có thể đứng ở năm vị trí đầu bọn hắn càng phải có khả năng đi đến hết chương trình, cho bọn hắn thêm tí áp lực cũng tốt. Còn nếu bọn hắn không chịu dựng được áp lực…

- Vậy thì chúc mừng ngươi ngươi đã có cơ hội!

Người kia cũng dở khóc dở cười. Nàng là lão sư nàng nói sao cũng có lý cả.

Bạch Tiểu Thăng lại nghĩ:

- Lời nói của nàng rất không đáng tin.

- Lúc trước còn nghĩ rằng nàng là người ngay thẳng, không thiên vị ai bao giờ hiện tại mới biết bụng cũng một bồ dao phay.

Phùng Ly lại tiếp tục nói:

- Bây giờ công bố danh sách người bị loại.

- Trương Ba Nghĩ.

- Chúc Dục.

- Tuần Đại Lâm.

Phùng Ly nói chậm chậm, đọc xong tên của một học sinh lại ngừng lại một lát. Ở dưới những người bị gọi tên vẻ mặt có chút ủ dột. Bọn hắn lại là người bị loại!

Phùng Ly nói:

- Vô cũng tiếc nuối các ngươi phải dừng chân lại tại đây.

Mọi người im lặng không nói gì. Bây giờ là ba người này lần tiếp theo có thể là mình thì sao.

Thỏ chết cáo cũng buồn, mọi người có chút ảm đạm.

Phùng Ly lại tiếp tục nói:

- Tiếp theo là danh sách năm người đứng đầu.

Mọi người lại tập trung tinh thần im lặng lắng nghe. Năm người được đọc tên sau đây chắc chắn sẽ là tiêu điểm trở thành nhân vật chính của ngày hôm nay.

Phùng Ly bắt đầu xướng tên:

- Hạng năm, Phương Thiên Trần!

Phùng Ly chỉ tay vào người đó mọi người cũng nhìn theo cánh tay thấy được hắn.

Được xướng tên là một người trung niên mập lùn khi nghe đến tên mình được xướng lên bản thân hắn cũng vô cùng giật mình.

- Lão Phương lợi hại!

Người quen của hắn trong lớp nhịn không được hô to một tiếng cũng bắt đầu vỗ tay dẫn đến hiệu ứng hồ điệp cả lớp cũng vỗ tay theo hắn.

- Tạ ơn, tạ ơn!

Phương Thiên Trần ngay lập tức kích động đứng dậy, vui cười đến quên trời đất, lỗ tai cũng đỏ bừng.

Phùng Ly lại tiếp tục đọc lên:

- Hạng tư Triệu Thiên Trạch!

Tên của nàng được đọc lên tiếng vỗ tay lập tức nhiệt liệt hơn rất nhiều. Nàng vốn là nổi tiếng sẵn lại thêm Trịnh Thanh Hồng hung hăng vỗ tay vì thế nên tiếng vỗ tay to vô cùng.

Triệu Thiên Trạch cũng vô cùng vui vẻ trên mặt nở nụ cười nhìn sang Bạch Tiểu Thăng ánh mắt có chút cảm kích.

Nàng có thể lọt vào top năm người đầu tiên, chiếm được vị trí thứ tư công của Bạch Tiểu Thăng là không thể đếm được.

Đáng tiếc nàng lại không cùng người ngoài nói ra điều này.

- Hạng ba Mục Bắc Thần!

Mọi người theo cánh tay của Phùng Ly nhìn sang thì thấy một người có tướng mạo anh tuấn nhìn là biết bất phàm.

Tiếng vỗ tay cũng vô cùng nhiệt liệt. Mục Bắc Thần cũng mỉm cười chào hỏi mọi người tuy hắn đang cười nhưng sâu trong ánh mắt hoàn toàn không phải cười mà tựa như có chút thất vọng, cùng buồn phiền.

Hắn thấy nếu hắn không được vị trí thứ nhất thì cũng nên là vị trí thứ hai mới đúng chứ không phải là vị trí thứ ba.

- Vậy người đệ nhất và thứ hai là ai? Không phải là???

Mục Bắc Thần lại nhíu mày suy nghĩ.

Phùng Ly lúc này lại đọc tiếp:

- Hạng hai Trịnh Thanh Hồng!

Tiếng vỗ tay đang rầm rộ có chút hòa hoãn lại. Mọi người lại nghi ngờ nhìn sang Trịnh Thanh Hồng.

- Người có tiếng vang nhất Trịnh Thanh Hồng lại ở vị trí thứ hai?

- Vậy người thứ nhất là…

Mọi người lại có cảm giác không ổn tý nào.

Trịnh Thanh Hồng cũng bắt đầu nhíu mày nhìn về phía người kia.

- Hạng nhất Bạch Tiểu Thăng!!!

Phùng Ly lại tiếp tục nói:

- Hắn không những tổng điểm lần này đứng thứ nhất mà qua ba lần khảo sát thành tích của hắn vẫn là đệ nhất.

Phùng Ly còn chưa nói hết lời thì Bạch Tiểu Thăng cười ha hả đợi nghe tiếng vỗ tay ngon giòn nhiệt liệt thì chỉ nghe được Triệu Thiên Trạch ngồi bên cạnh ra sức vỗ tay.

Tiếng vỗ tay chưa thấy đâu mà những âm thanh phẫn nộ lại vang lên:

- Cái gì cơ? Hắn là đệ nhất, không có khả năng đó! Ta không phục!

- Hắn lần đầu dựa vào vận khí lần thứ hai dựa vào miệng lưỡi trơn tru lần thứ ba thì nộp bài sớm lại viết nhiều như vậy rồi đứng đệ nhất sao?

- Điểm số là chấm như thế nào? Kháng nghị yêu cầu công bố rõ ràng chi tiết cách chấm điểm.

- Đúng rồi dù sao hắn cũng không nên đứng ở vị trị số một mới đúng.

Dân tình vô cùng phẫn nộ.

Bạch Tiểu Thăng nộp bài sớm làm cho bọn người sợ thần sợ quỷ lãng phí mất mười mấy phút.

Mọi người trong bụng lại kìm một bụng thuốc nổ giận dữ, bây giờ liền lập tức phát nổ.

Phùng Ly lại nhìn mọi người cười một tiếng nói:

- Các ngươi trò chuyện đi, ta cũng phải đi ra đường sắt cao tốc. Tan học!

Nói xong Phùng Ly liền nghêng ngang rời đi.

- Cảm ơn, cảm ơn! Đa tạ các vị hẹn gặp lại!

Bạch Tiểu Thăng nói xong câu này cũng vội vàng chuồn đi mất.

Sau lưng vẫn là tiếng tức giận chỉ trích của mọi người.

Mục Bắc Thần, Trịnh Thanh Hồng mặt mũi cau có lòng lại vô cùng buồn bực, cũng chỉ hít một hơi khí lạnh nhìn theo bóng lưng của Bạch Tiểu Thăng mắng thầm trong bụng mà thôi.

- Lần so thứ tự này đơn giản là thua lại còn thua không phục. Họ Bạch thắng một cách khó hiểu làm cho người ta không phục.

Chỉ có Triệu Thiên Trạch nhìn mọi người xung quanh lại nhìn Mục Bắc Thần cùng Trịnh Thanh Hồng âm thầm cười lạnh:

- Các ngươi còn không phục?

- Bạch Tiểu Thăng so với các ngươi bất kể người nào đều cường đại hơn.

- Nếu như có một người có thể đi đến cuối cùng ta nghĩ chỉ có hắn mà thôi.

Triệu Thiên Trạch đối với Bạch Tiểu Thăng là mười phần tin tưởng. Nàng cũng thu thập đồ vật của mình, phớt lờ Trịnh Thanh Hồng đeo bám, cũng lập tức rời đi.

Ra khỏi lớp học đang đi trên hành lang thì Bạch Tiểu Thăng chợt nghe hình như có người gọi tên mình.

- Bạch Tiểu Thăng!

Một giọng nữ vô cùng êm tai vang lên bên tai hắn.

Bạch Tiểu Thăng quay lại nhìn lập tức sững sờ ngạc nhiên:

- Hoắc Thiên Tầm?

Ngay lúc này Hoắc Thiên Tầm ôm một cặp tài liệu. Tóc của nàng đã nhuộm thành màu nâu hạt dẻ, tóc búi khá cao trên đầu còn có một cây trâm. Quần áo nàng mặc khá đơn giản nhưng lại làm nổi bật được khí chất đặc biệt của mình, hai cặp chân thon dài lại thể hiện sức sống thanh xuân cùng gợi cảm.

Bạch Tiểu Thăng cười hỏi:

- Sao cô lại ở đây?

- Tôi là lão sư ở trường này mà!

Hoắc Thiên Tầm lại cười cười nói:

- Sao nào có hứng thú lên dự một buổi học của Hoắc lão sư không nào!

Bạn cần đăng nhập để bình luận